Văn Tế Mẹ Làm Hộ Người Cùng Xã
Trước linh sàng khóc mà than rằng:
Bóng câu thấp thoáng, cõi phù sinh tính nát cuộc tang thương!
Hồn bướm bâng khuâng, giấc đại mộng đánh nhào cơn tạo hoá.
Thôi, có không không có cũng...
Gửi Ông Đốc Học Ngũ Sơn
Lâu nay không gặp ngỡ xa đàng,
Ai biết rằng ra giữ mõ làng.
In sáo vẽ cho thằng mặt trắng,
Bẻ cò tính lại cái lương vàng.
Chuyện đời hãy đắp tai cài trốc,
Lộc thánh đừng lừa...
Gửi Bác Châu Cầu
Kim lan từ thủa nhỏ chơi bời,
Đôi lứa như ta được mấy người.
Trời hẹn ngày cho ba vạn sáu,
Ta chung tuổi mới một trăm hai.
Kẻ già nét bút chăm cùng trẻ,
Người khoẻ tay dao...
Giễu Mình Chưa Đỗ
Nghĩ tôi, tôi gớm cái mình tôi,
Tuổi đã ba mươi kém một thôi.
Cơm cứ lệ ăn đong bữa một,
Vợ quen dạ đẻ cách năm đôi.
Bốn khoa hương tí không đâu cả,
Một mảnh vườn hoang...
Gái Goá Than Lụt
Con tạo ghen chi gái má hồng,
Mà đem nước đến vỗ tầm vông.
Gió lùa cửa cống bèo man mác,
Trăng xỏ buồng trai bóng phập phồng.
Những sợ anh kình rình rưới rốn,
Lại lo chú chuối...
Chơi Tây Hồ
Thuyền lan nhè nhẹ,
Một con chèo đủng đỉnh dạo Hồ Tây.
Sóng dập dờn sắc nước lẩn chiều mây,
Bát ngát nhẽ, ghẹo người du lãm.
Yên thuỷ mang mang vô hạn cảm,
Ngư long tịch tịch thục...
Học Trò Phụ Công Thầy
Bấy lâu trú ngụ chốn sơn đông,
Bảo chúng nên rồi chúng phụ công.
Bể thánh mênh mông nhờ cái ốc,
Rừng nho lai láng bắt con ong.
Nâng niu nòng nọc đà nên cóc,
Dìu dắt liu điu...
Gái Rửa Đít Bờ Sông
Thu vén giang sơn một cắp tròn,
Nghìn thu sương tuyết vẫn không mòn.
Biết chăng chỉ có ông Hà Bá,
Mỉm mép cười thầm với nước non.