Hai phương đào mãi xuống bề sâu,
Hai kẻ lưu đày bỗng gặp nhau
Ở điểm sáng chưng, lòng Trái Đất;
Cơn cười nẩy lửa vết thương đau.
Hai phương đào mãi xuống bề sâu,
Hai kẻ lưu đày bỗng gặp nhau
Ở điểm sáng chưng, lòng Trái Đất;
Cơn cười nẩy lửa vết thương đau.