33 Bài Thơ Hay Về Mối Tình Đầu Đẹp Khó Phai

0
550

Ai mà chẳng có một mối tình đầu, nhưng trớ trêu thay, tình đầu là tình dang dở… Đó là mối tình đẹp nhất, lãng mạn nhất, yêu thương nhất và bồng bột nhất, nhưng ngược lại, đó cũng là mối tình khổ đau nhất, dằn vặt nhất và nhớ nhung nhiều nhất. Ai rồi cũng phải trải qua một mối tình đầu, mà có lẽ, cả suốt cuộc đời này cũng chẳng thể nào quên được. Tình đầu với những lời thề non hẹn biển, với những mộng mơ của thuở ban sơ, tưởng rằng vĩnh viễn bên nhau nhưng rồi hóa ra lại thật mong manh và ngắn ngủi. Ai cũng có riêng mình một mối tình đầu như thế cả! Vậy, những cảm xúc của buổi yêu đầu đầy cảm xúc ấy đã hóa thành những vần thơ như thế nào? Mời các bạn cùng xem qua những bài thơ hay viết cho tình đầu rất tâm trạng và lãng mạn sau đây.

Mối tình đầu

1, Trả Lại Thời Gian

Tác giả: Nguyễn Dương Cảnh

Con đường nhỏ đưa anh về xóm nhỏ
Em ngày nào làm ngây ngất bước chân anh
Quà cho em la màu xanh
Thủơ ban đầu hai đưa mới quên nhau
Anh yêu em dáng em gầy thon thả
Nước da nâu in dấu mối tình đầu
Làng môi hồng cong cong sao chưa ngõ?
Diệu dàng thơm giấu kính tóc em tôi
Nay xa cách lòng tôi sao vẫn nhớ
Kĩ niệm đầu sao ai nỡ nhat phai
Thì thôi nhé giờ cũng đành quên lãng
mối tình đầu nhỏ lệ tiển chân tôi.!!

2, Mối Tình Đầu

Một hạ nắng tàn rơi phương đỏ
Áo trắng phai màu khuất trường xưa
Đôi đời đôi ngả ta ly biệt
Tình đầu trả lại một ngày mưa

Ta trao nhau chi nụ hôn đầu?
Để rồi theo gió lạc về đâu?
Đôi tay ta nắm chi cho chặt?
Cũng trả lại đây hạt lệ sầu

Chừ đây một thu hoa tím bay
Vẫn con phố ấy hương hoa say
Cô đơn lẻ bóng riêng ta bước
Tự hỏi sao thu lá rơi đầy?

Tình đã đôi mùa hạ vương vai
Phượng tím u hoài thương nhớ ai
Hạ hỡi! Khi mô thôi còn nắng?
Để ta quên đi mái tóc dài…
(Huỳnh Minh Nhật)

3, Tình Đầu Mấy Ai Quên

Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Mấy ai không nhớ mối tình đầu
Yêu thương hờn giận chuyện đâu đâu
Nhớ hương hoa bưởi vương trên tóc
Dù thời trai trẻ đã qua lâu..

Mấy ai quên được mối tình đầu
Cảm xúc đầu đời rất đậm sâu
Rung cảm con tim cay khoé mắt
Người cũ nhưng tình có cũ đâu…

4, Để Em Yêu Anh Như Tình Đầu

Chúng mình đã từng có một thời đam mê vụng dại
Nhưng tất cả rồi cũng chỉ thế thôi
Anh cũng biết và cả em cũng biết
Nhắc lại chi nhau những chuyện đã xa rồi…

Mọi con đường đều có dăm ngã rẽ
Bến tình yêu neo lại được mấy người…
Đến sân ga còn có lúc buồn không ngủ
Nữa là người… tuổi khi mới đôi mươi

Em không thể yêu anh bằng cái tình yêu mười tám
Anh cũng đâu yêu em như lúc mới vào đời
Khi ánh mắt nhìn tình còn trong trẻo
Nói lời yêu còn run rẩy làn môi…

Cuộc sống như guồng quay không dừng lại
Con chim non tha cọng cỏ bay đi
Mối tình đầu tiên chẳng để lại được gì
Ngọn nến tắt trong căn phòng không gió…

Không nói em yêu anh bằng tình yêu chớm nở
Cũng không nói em yêu anh như mê đắm dại khờ
Anh cũng biết và cả em cũng biết
Cuộc đời này đâu thể là thơ

Điều có thể và những điều không thể
Ngày xưa em đâu biết chuyện ba người
Cứ nghĩ tình thuỷ chung như cổ tích
Đâu biết tình đời như áng mây trôi

Điều có thể và những điều không thể
Ngày xưa anh đã quá lắm nhọc nhằn
Chưa một lần tìm quên trong men rượu
Anh có thấy rằng nỗi buồn thêm nhân

Rôi tất cả cũng chỉ là quá khứ
Đọc thơ em xin anh chớ chạnh lòng
Vì tất cả đã trở về hư ảo
Nhưng dại khờ trong tình cũ long đong

Em chỉ biết một điều rằng em yêu anh hơn tất thảy
Cũng như anh, anh cũng đã quên rồi
Chỉ còn có em ở trong tâm tưởng
Thì cớ gì mình xao lãng, anh ơi

Chúng mình đều đã có một thời đam mê vụng dại
Nhưng tất cả đều cũng chỉ thế thôi
Em cũng biết và cả anh cũng biết
Rằng bây giờ mình sẽ yêu nhau đến hết cuộc đời…
(Thụy Thảo)

5, Tình Đầu Đau Tình Cuối

Tác giả: Phạm Thanh Hà

Em vẫn biết mối tình đầu sâu lắng
Từ bao lâu em nặng trĩu riêng mang
Những chiều vàng mây trôi vụt ngỡ ngàng
Tình rong rêu theo năm tháng nhạt phai

Em vẫn biết khi chiều buông gió trải
Tình yêu đầu sống lại nỗi nhớ nhung
Bài ca nào khơi lại vết thương lòng
Tim vụn vỡ giữa trời chùng mây xám

Em nhớ mãi mối tình đầu nồng ấm
Mình trao nhau thắm thiết nụ hôn sâu
Sao bây giờ thành tình cuối chôn sầu
Đưa hai đứa về hai đầu nỗi nhớ.

6, Mối Tình Đầu

Tình ấy tình chi mà lạ lắm
Cũ rích vẫn còn thương nhớ thương
Để ta quay quắt mấy thu trường
Ô hay, cứ hoài vương vấn mãi

Xa cách bao ngày ta gặp lại
Tình vẫn còn đây, ai nhớ ai?
Vẫn mái tóc dài quá bờ vai
Vẫn một hình hài ta thương nhớ

Vẫn bóng hình xưa hoài trăn trở
Những duyên đã lỡ mất nợ tình
Ngậm ngùi đau nhói cố lặng thinh
Ơi hỡi tình ơi! Mối tình đầu…
(Huỳnh Minh Nhật)

7, Tình Dang Dở

Tác giả: Tocngan

Em vẫn biết mối tình đầu luôn đẹp
Tình ngây thơ trong sáng tựa ánh sao
Tình dạt dào luôn cháy bỏng khát khao
Nhưng mong manh bởi tình yêu ngây dại.

Em vẫn nhớ cái buổi đầu e ngại
Nụ hôn đầu run rẩy trái tim non
Để giờ đây em mong đợi mỏi mòn
Em vẫn tin một ngày anh trở lại!

Kỷ niệm xưa em vẫn còn nhớ mãi
Lúc chiều tà mình hóng gió trên đê
Anh đệm đàn và em hát say mê
Câu yêu thương ta nên duyên chồng vợ.

Chỉ tiếc rằng mình có duyên không nợ
Gặp duyên rồi nhưng nợ chẳng thành đôi
Mối tình đầu rồi cũng sẽ phai phôi
Nên chấp nhận mối tình đầu dang dở.

8, Tình Đầu

Anh lại về với phố xá thân quen
tháng sáu đã mang em đi mất
chùm phượng vĩ cháy trong chiều tím ngắt
dãy bàn xưa ấm lại một chỗ ngồi

Anh về trong tiếc nhớ bồi hồi
khoanh tay ngắm mây về viễn xứ
kỷ niệm cũng rời xa chốn cũ
mấy năm rồi bằn bặt tin nhau

Anh về tìm lại mối tình đầu
chỉ nhặt được vài tiếng chim rơi vãi
hơi ấm bàn tay nuối tiếc thời trẻ dại
em giữ bên mình hay đã lãng quên?

Mắt có vương buồn, tóc có dài thêm?
tháng sáu mong manh như em ngày nọ
trời mùa hạ thênh thang nắng gió
áo mỏng qua chiều, ký ức phất phơ bay.
(Bùi Thanh Tuấn)

9, Tiếc Mối Tình Đầu

Tác giả: Khả Nhi

Chiều nay qua ngõ phố quen
Trời thu nắng nhẹ mây chen lá vàng
Bàn chân đếm nhịp thời gian
Tường xưa rêu phủ bên hàng me xanh
Tiếc thầm ngày tháng qua nhanh
Cảnh xưa còn đó bức tranh vắng người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Năm xưa chung bước bên người tôi yêu
Tay trong tay, một buổi chiều
Mưa giăng phố nhỏ yêu kiều dáng em
Tóc xanh buông rũ vai mềm
Hương bay lan tỏa cài thêm hoa vàng
Áo bay lụa trắng dịu dàng
Mảnh mai dáng ngọc nhẹ nhàng gót chân
Tay run e ấp mấy lần
Mắt trao hồn mắt phân vân lựa lời
Qua rồi ngày tháng rong chơi
Mùa thi sắp đến hẹn lời chia tay
Làm sao biết rõ ngày mai
Đường đời đôi ngã có phai lời thề
Trường xưa còn có quay về
Người xưa còn nhớ phút kề vai nhau
Gieo cây tình ái đã lâu
Chờ hoa kia nở biết đâu một ngà
Giữ cho em tuổi thơ ngây
Chăm ngoan rất mực chẳng dây bụi mờ
Tình xanh ấp ủ trong mơ
Mượn màu mực tím viết thơ cho nàng
Gửi vào mây gió lang thang
Theo hoa rụng xuống giữa trang sách này
Tình anh em cũng đã hay
Giữ trong tim hẹn một ngày sẻ chia
Đi về chung ánh đèn khuya
Tưởng chừng không thể chia lìa đôi ta
Than ôi… ngày đó đã xa
Sao giây phút cuối mà ta im lìm
Tình yêu vẫn giữ trong tim
Không trao lời nói cho chim sổ lồng
Bây giờ đã hóa hư không
Bao năm xa cách cho lòng vội quên
Tình đầu không nỡ gọi tên
Cho mang theo mãi đi trên đường đời
Tiếc cho dĩ vãng mấy lời
Cho tôi tìm lại khung trời ngày xưa
Chiều nay đâu phải trời mưa
Sao nghe lạnh giá như vừa mất em…

10, Một Giấc Mơ Say

Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ

Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày

Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa

Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?

Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
(Huỳnh Minh Nhật)

11, Phong Danh Mối Tình Đầu

Tác giả: Băng Nguyệt

Những cánh hoa- tuyết trắng rơi
Mang cái lạnh mùa đông về cho bé
Ngày hôm qua dù rất nhẹ
Cũng làm ta khe khẽ nhớ về nhau

Chốn xưa đâu đã phai màu
Cảnh xưa ta vẩn bên nhau thuở nào
Nghẹn ngào đau đớn xiết bao
Bên nhau lần cuối để rồi biệt ly

Anh đi cách biệt kinh kỳ
Khóc anh lệ nhỏ sầu bi dáng hồng
Em giờ thôi chẳng còn trông
Nhưng lòng vẩn thốt sao anh ko về

GIữa bao tấp nập bộn bề
Anh giờ có nhớ về nguời em xưa
Ngoài trời tuyết vẫn như mưa
Lệ em thì đã thưa dần rồi anh

Chẳng gì đâu chỉ mong manh
Ngồi buồn em nhớ tình xanh hôm nào.
Dù lòng em vẫn còn đau
Mà tình em đã cho vào lãng quên

Nhưng còn mãi nhớ cái tên
Dù rằng em đã quên rồi dáng ai
Giờ đây đã có cái ngày
Đây tên người cũ trùng lai với người.

12, Mối Tình Hoa Phượng

Còn gì tôi ơi hạ đã chia xa
Giấu làm chi bao dư lệ nhạt nhòa
Những niềm riêng lâu rồi không dám nói
Viết vào thơ nức nở tháng ngày qua

Đừng khóc nữa, điều gì thao thức lạ
Áo ai bay vương nắng mắt môi mềm
Cơn gió nào ghé về song cửa lớp
Để mùa hè gọi mãi chẳng thành tên

Em hái hoa cất vào chốn êm đềm
Ta vào đời xa một thời vụng dại
Phút phân ly cõi lòng trôi hoang hoải
Bằng lăng rơi lịm tím dấu xa vời

Xa nhau rồi còn thương nhớ người ơi
Đứng cạnh nhau sao lòng buồn đến thế?
Tiếng ve kêu liệu một ngày có thể
Trả về đời một hạ của ngày xưa?

Hoa chiều nay xơ xác mảnh hương trôi
Người bước đi giấu lòng qua vội vã
Hoa khờ dại cháy mình chiều nắng hạ
Đợi thu về vàng những bước đời sau!

Ve vẫn kêu gợi nét bút thương sầu
Là bắt đầu mùa hoa trên xác máu!?
Ai hững hờ cánh phượng miền yêu dấu
Áo trắng ngần một thuở giấu hương trinh…
(Huỳnh Minh Nhật)

13, Nhớ Mối Tình Đầu !!!

Tác giả: Dang Dat

Tình Yêu đầu đời lắm trái ngang
Đường Tình Đôi Ta quá phũ phàng
Lương Duyên Giai Ngẫu câu Thề Ước
Định Mệnh sầu đau Tình dở dang !

Còn nhớ không Em thuở vào Yêu ?
Cùng nhau đưa đón những buổi chiều
Tay trong Tay bước Ta Mơ Ước
Nguyện sẽ muôn đời mãi mãi Yêu !

Ai có ngờ đâu Đời bể dâu ?
Người Đi Người Ở để Tình Sầu
Ông Tơ Bà Nguyệt sao ngăn cách ?
Tình đã chia lìa đỗ Mưa Ngâu !!!

Buồn vương vấn mãi mối Tình Đầu
Phần Tư Thế Kỷ dẫu xa nhau
Anh đây vẫn nhớ lời Thề Ước
Giữ mãi trong Tim Ân Tình sâu !!!

14, Mối Tình Đầu

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Đàn chim bỏ đi mỏ cắp theo mùa
Dùng dằng lá giữa hai phiến gió
Trong mắt chiều ngấn ướt một cơn mưa

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Lớp chia tay, bạn nghẹn nửa môi cười
Trái Đất nghìn triệu xưa năm cũ
Cũng chưa hiểu hết mình bao nhiêu sự sinh sôi

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Một vệt sông tối sẫm bóng dài
Con đò ấy không thể nào cập bến
Để rồi chìm trước một ban mai

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Cổ tích ngày xưa xin buộc cọng rơm vàng
Kỷ niệm gửi vầng trăng cất giữ
Trôi qua đời những bong bóng thời gian.
(Đàm Huy Đông)

15, Một Mối Tình Đầu

Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao

Ngày đi bạn đến tiễn ven sông
Chẳng nhắc với ta chuyện vợ chồng
Non nước bâng khuâng hồn ngây dại
Bến bờ hoa lá nước mênh mông

Thôi nhé từ đây mãi biệt ly
Tình buồn người ở kẻ ra đi
Sông núi xa xôi ngàn trắc trở
Còn nhớ về nhau những sự gì ?

Hè về hoa Phượng đỏ mái trường
Từ lúc yêu rồi mãi vấn vương
Vẫn đợi ai kia về chung lối
Rụt rè bày tỏ nỗi yêu thương !

Bạn biết tim ta rực đỏ hồng
Ngập ngừng ấp úng nói chẳng xong
Nhoẻn miệng thơ ngây cười bẽn lẽn
Hoa tươi miệng thốt cũng bằng không

Thế rồi hai đứa nắm tay nhau
Hẹn hò thủ thỉ mối tình đầu
Trường xưa rực rỡ tràn hoa nắng
Tháng ngày yêu dấu mộng dài lâu

Ai biết niềm đau phải cách xa ?
Mến thương nào phải bướm vờn hoa
Nhiều hôm ôm ấp chung chăn gối
Kiểu biệt ly kia lệ vẫn nhòa !

16, Xôn Xao Mùa Hạ Đến

Nắng chiều rơi sang tháng mấy rồi em?
Mà hạ đã xôn xao lời ve gọi
Biết bao điều em – anh còn chưa nói
Phượng đã rơi đỏ chói mối tình đầu

Mười tám năm trời ta biết gì đâu
Giờ mới biết hoa có màu nỗi nhớ
Ai đã ép cạnh phượng vào trang vở
Để chiều nay nức nở vết thương lòng

Em nhớ về ngày tháng thuở xa không?
Biết tìm đâu màu hoa lưu luyến ấy
Bờ thương nhớ sao giờ xa đến vậy
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay

Em có buồn ngày ấy buổi chia tay?
Bao niềm riêng ngại ngần không nói được
Vạt áo nào khuất xa còn tha thướt?
Buổi tan trường ngơ ngẩn ngước nhìn theo

Thôi xa rồi một mùa hạ xa xăm
Giấu nước mắt ngoảnh đầu ôm thầm lặng
Hai năm nhớ để bây chừ xa vắng
Mười tám năm yêu thao thức một chiều!
(Huỳnh Minh Nhật)

17, Mối Tình Đầu Của Tôi

Tác giả: Phạm Như Hùng

Một sáng bình minh đẹp giữa trường
Tôi nghe thoang thoảng một làn hương
Từ con bướm trắng trong hàng bướm
Bay nhẹ vào hồn gợi vấn vương

Tiếng guốc chân ai gõ nhịp nhàng
Tôi ngây trong vẽ đẹp đoan trang
Thế là hôm ấy về ngơ ngẩn
Bất chợt tương tư đến ngỡ ngàng

Lật vở thì toàn thấy bóng nàng
Vòng tay ôm sách dựa hành lang
Còn tôi như Cuội bên hàng phượng
Len lén ngước nhìn một bóng Hằng

Tôi chép gì trong vở học trò?
– Tình đầu e ấp gởi vào thơ
Rụt rè đâu dám cho nàng biết
Đám bạn trêu tôi – “Đúng kẻ khờ !”

Thuở ấy tôi mang tuổi biết buồn
Hay thường lặng lẽ ngắm hoàng hôn
Tên nàng tôi chép đầy trang giấy
Rồi ghép tên tôi với mộng lòng

Mười sáu thơ ngây dệt mộng đầu
Nhưng nàng nào có hiểu gì đâu !
Bao nhiêu tâm sự buồn thao thức
Mang chép thành thơ nét mực sầu

Không biết làm sao để nói rằng:
– Tôi như nàng, tuổi mới tròn trăng,
Nhưng mà biết chép thơ ca ngợi
Vẻ đẹp thanh tao áo trắng nàng !

Tôi cứ buồn thiu dưới mái trường,
Làm thơ in đậm nét yêu đương
Kèm theo hoa phượng tô môi thắm
Chờ gió giao mùa thổi ngát hương

Chưa kịp trao thơ, gởi mộng vàng
Ve sầu rung cánh gọi hè sang
Tình đầu e ấp còn trong cặp
Tôi giận tôi vì để mất nàng

Từ đấy thơ tôi chết nữa hồn
Dù rằng chưa biết đến môi hôn
Bài thơ dang dở – tình tôi đấy !
Lệ nhỏ hòa chung mực tím buồn !

18, Vì Sao Xa Rời?

Gửi em một áng thơ tình
Và xin một phút giây mình bên nhau
Hạ về giăng ngập thương đau
Ve kêu phượng nhớ gợi sầu mênh mang

Đâu rồi cái thuở tình hoang
Và đâu một cõi thênh thang nắng hồng
Ta ngồi ta đợi ta trông
Mơ về ký ức mặn nồng ngày xưa

Người về nơi ấy chiều mưa
Và người có nhớ ngày xưa hỡi người?
Mưa về cây cỏ xanh tươi
Mà lòng thắt quặn nụ cười không vui

Chiều nay xót ruột ngậm ngùi
Xa rồi giấc mộng ngọt bùi, đành thôi!
Chim bay mỏi cánh lưng đồi
Hỏi nàng Tôn nữ, vì sao xa rời?
(Huỳnh Minh Nhật)

19, Mối Tình Đầu

Tác giả: HoaTiNa

Ta lang thang trong đêm
Uống cạn vầng trăng Hàn Mặc Tử
Vầng trăng cuồng điên…
Nhớ…

Ta ép khô anh giữa một mùa mưa
Giữa đôi mùa gió…
Những bài thơ tình bỏ ngỏ
Những bước chân gõ nhịp rất điệu đàng…

Một ngày ta ra đi
Thương nhớ thủa xưa chỉ còn trong ký ức
Ơi! những con đường suốt đời nằm thao thức…
Còn ai mong nhớ trong đời?…

Có những chiều cuồng say
Trong cơn mê
Gặp bóng anh
Ta bật khóc
Làm sao nói được thành lời…

Tháng 5 về chơi vơi…
Cơn mưa đầu hè đã đến
Anh còn nhớ hay đã quên
Con dế lang thang ngày cũ
Đêm nay…
Không ngủ…
Mơ về những chuyện xa xôi…

Mai ta vào đời
Nhé anh! nhớ tròn buổi ấy
Lần đầu tiên ta run rẩy…
Rưng rưng khóc một vần thơ…

Ngày xưa ta dại khờ
Trao anh tình yêu nồng cháy
Đời như nước chảy…
Sông hững hờ…
Lòng ta cát bờ lặng lẽ…
Thương anh không nhẹ…
Lòng ta cỏ úa hương nồng…
Tình là mênh mông
Mình ta chấp chới…
Bên lở, bên bồi nhớ anh…

Bây giờ
Lòng thấy mong manh…
Phải chăng đã chết
Một cành hoa yêu?…
Lòng ta đã xót xa nhiều
Trái tim đa cảm những điều vu vơ…

Ta đã tôn thờ
Bóng anh ngày cũ
Cả khi liễu rũ
Cả trong cơn mê
Bao nỗi ê chề…
Nào anh có biết ?…

Tưởng như lòng ta bất diệt
Yêu anh đến muôn đời
Sao đêm nay chơi vơi…
Trăng tròn bên kia đỉnh núi…
Im lời…
Xớt xa…

Ta thương phận loài hoa
Mọc ven rìa nỗi nhớ…
Cũng như anh
Chưa bao giờ có ta trong hơi thở
Trong trái tim…
Trò chơi trốn tìm
Và những bài thơ giờ không còn nữa
Anh quên rồi
Ta ngày đêm thắp lửa
Cố quên đi mối tình đầu….

Tháng 7 mưa Ngâu
Ai sẽ bắc cầu cho Ngưu Lang – Chức Nữ ?…

20, Mối Tình Đầu

Mối tình đầu có nắng, gió và hoa
Có bài ca thiết tha nhiều nhung nhớ
Như bông hoa ngậm sương vừa mới nở
Buổi ban đầu gặp gỡ tưởng là mơ

Mối tình đầu dệt nên những vần thơ
Những đợi chờ hờn ghen buồn vô cớ
Biết bao đêm chuyện trò tâm sự dở
Chẳng thể nào nói hết nỗi tâm tư

Mối tình đầu trao gửi những bức thư
Từ dạo ấy trong lòng xao xuyến lạ
Mà giờ đây đâu rồi sao xa quá
Mối tình đầu kỷ niệm của đôi ta
(Quách Tỉnh)

21, Mối Tình Đầu

Tác giả: Bình Nguyên Trang

Ngày quắt quay nỗi nhớ
Đêm dằng dặc niềm mong
Trăng mười lăm đang vỡ
Ta vào ta âm thầm

Cuối con đường mùa đông
Những cột đèn không ngủ
Như mắt người năm cũ
Còn dư âm đến giờ

Người đi như chuyện xưa
Không một lời ngoái lại
Tháng năm lùi xa mãi
Ngỡ chìm vào bình yên

Ta ngỡ lòng đã quên
Chút tình xưa khờ dại
Thế mà dằng dặc đêm
Thế mà lòng tê tái

Thế mà chân đi mãi
Không qua mối tình đầu

22, Tình Đầu Dang Dở

Điếu thuốc tàn bên ly rượu cạn
Trong tim sao vẫn vạn nỗi sầu
Sao em vội bước qua cầu
Trao anh một mối tình đầu dở dang

Anh vẫn biết mơ màng tình chết
Mà sao anh da diết yêu người
Tim anh tan nát rã rời
Trên môi đã hết nụ cười ngày nao

Nhớ khi xưa ngọt ngào như thế
Mà trái tim nay bể làm hai
Tình minh chẳng có tương lai
Tình yêu chia cắt trách ai bây giờ

Tình đã chết đừng mơ chuyện cũ
Mà sóng lòng như lũ dâng cao
Tình yêu giờ vẫy tay chào
Tình mình dang dở mà nào dễ quên
(Nguyễn Quang Long)

23, Mối Tình Đầu

Tác giả: Lệ Tình

Ngày xưa bé chỉ mười lăm
Còn anh thì độ hai mươi thôi mà
Anh hay lui tới trong nhà
Vì anh bạn với anh ba bé mà

Cuối tuần anh vẫn tới nhà
Cho bé quà kẹo thế là bé vui
Có khi bé chẳng được vui
Anh cho quả ổi, quả xoài rồi xong

Năm nay bé được trăng tròn
Bé thành e ngại khi chàng tới thăm
Bé càng xa cách xa xăm
Khi anh vuốt tóc, bé thầm trốn ngay

Nào ngờ đến có một ngày
Khi anh không tới suốt ngày bé trông
Bé nghe xao xuyến bâng khuâng
Mong cho sao tới cuối tuần gặp anh

Thời gian trôi thật là nhanh
Hâm ba bé đã quên anh lấy chồng
Năm năm em đã ẵm bồng
Khi anh trở lại mênh mông lạ buồn

Tình đầu câm nín trôi buông
Thương em lấp kín chẳng buồn nói ra
Chỉ vừa gặp lại hôm qua
Sao tình trở lại cho ta xiết buồn

24, Chút Tình Đầu

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vỹ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu

Mối tình đầu của tôi có gì ?

Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay….

Mối tình đầu của tôi có gì?

Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm

Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
(Đỗ Trung Quân)

25, Mối Tình Đầu

Tác giả: Nguyên Hữu

Anh còn nhớ khi xưa đôi mình
Vô tình mà mình gặp nhau
Tháng bảy mưa ngâu
Nảy nở một mối tình đầu…

Anh vẫn nhớ khi xưa đôi mình
Dìu nhau mình đi dưới mưa
Giọt nước mắt em yêu buông dài
Rằng: yêu, hạnh phúc,… ướt vai anh rồi…

Anh vẫn nhớ khi xưa môi mình
Ngọt thơm đầy – hương vị ái ân
Mình vun giấc mơ xanh ngần
Đắng cay ai phần mà hay…

Anh vẫn nhớ khi xưa đây mà
Ly say bây giờ bỏ rơi
Em giờ ở nơi gấm nhung
Có hay nơi này trời ngâu…

Anh còn đây đớn đau
Xót xa duyên mình vì đâu
Giọt nước mắt tại sao lăn dài
Rằng: đau vì mối tình đầu…

26, Ðông

Ðông qua chẳng đợi, chẳng chờ
Xuân về ngồi viết bài thơ nhớ người
Lòng buồn thương nhớ khôn nguôi
Đọc trang thư cũ… bùi ngùi nhớ nhau

Xót xa một mối tình đầu
Tang thương là thế, biển dâu nhãn tiền
Bảo rằng chẳng nợ không duyên
Tình chia đôi ngã, ưu phiền riêng mang.
(Thiên Nhất Phương)

27, Mối Tình Đầu

Tác giả: Timbuondoncoi

Ta nhặt về đóa hoa tím bằng lăng
Nhuộm tươi nguyên một sắc màu nỗi nhớ
Mùa hạ đi qua… tình ta dang dở
Mùa hạ theo về… tình vẫn dở dang

Ta lại một mình đếm bước lang thang
Trên lối cũ ngôi trường xưa kỷ niệm
Em ở đâu? Bao ngày ta tìm kiếm
Trả lời ta chỉ có tiếng ve sầu

Người giấu điều gì trong đáy mắt nâu
Giấu điều chi trong đôi tà áo trắng
Khi phượng hồng cháy bừng theo ánh nắng
Là tim ta cũng đỏ rực niềm yêu

Nỗi nhớ đốt lòng, nỗi nhớ như thiêu
Tình chôn sâu bao ngày em có hiểu?
Một gã khờ vẫn ôm đàn thất thểu
Bước theo em trên mỗi lối đi về

Ta lạc loài trong từng giấc ngủ mê
Gọi tên em từ niềm yêu cháy bỏng
Tuổi mười tám ta vụng về, lóng ngóng
Lời yêu đầu… không nói… hóa lặng câm

Ta đã yêu em, em đã xa xăm
Để tà áo ai trắng miền ký ức
Để trái tim khờ muôn đời thổn thức
Mối tình đầu… nơi ngực trái… còn đau…

28, Tình Đầu

Ước gì trở ngược ngày xưa
Thuở mình hai đứa tắm mưa cởi truồng
Thẹn gì mấy khách qua đường
Tuổi thơ rợp cánh chuồn chuồn bay cao

Nhà em có ngọn trúc đào
Cách nhà anh một giậu rào mồng tơi
Ngày nào em cũng sang chơi
Năm mười, cút bắt…ơi hời ú tim

Ước gì em chẳng lớn thêm
Có đâu anh phải từng đêm đợi chờ
Thôi mà đừng khéo mộng mơ
Đừng nuôi hy vọng ỡm ờ uổng công

Tuổi thơ cùng học vỡ lòng
Hái hoa, bắt bướm, chạy rong khắp làng
Giờ người ta bước sang ngang
Tuổi thơ theo cánh gió ngàn bay xa

Van anh, anh chớ qua nhà
Trò chơi thuở bé ai mà nhớ đâu
Rưng rưng em bước qua cầu
Ước gì quên được tình đầu anh trao!
(Trường Phi Bảo)

29, Mấy Ai Quên Được Mối Tình Đầu

Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Mấy ai không nhớ mối tình đầu
Yêu thương hờn giận chuyện đâu đâu
Nhớ hương hoa bưởi vương trên tóc
Dù thời trai trẻ đã qua lâu..

Mấy ai quên được mối tình đầu
Cảm xúc đầu đời rất đậm sâu
Rung cảm con tim cay khoé mắt
Người cũ nhưng tình có cũ đâu…

30, Mối Tình Đầu

Ngày quắt quay nỗi nhớ
Đêm dằng dặc niềm mong
Trăng mười lăm đang vỡ
Ta vào ta âm thầm

Cuối con đường mùa đông
Những cột đèn không ngủ
Như mắt người năm cũ
Còn dư âm đến giờ

Người đi như chuyện xưa
Không một lời ngoái lại
Tháng năm lùi xa mãi
Ngỡ chìm vào bình yên

Ta ngỡ lòng đã quên
Chút tình xưa khờ dại
Thế mà dằng dặc đêm
Thế mà lòng tê tái

Thế mà chân đi mãi
Không qua mối tình đầu.
(Bình Nguyên Trang)

31, Gửi Anh ! Mối Tình Đầu

Tác giả: Mai Thúy Hải

Em gửi cho anh nỗi nhớ của tình yêu
Từ thủa đôi mươi còn thẹn thùng e ngại
Nhưng trong trái tim không quên mà nhớ mãi
Dù cho chúng mình giờ cách biệt trùng dương .

Anh lập nghiệp nơi ấy xa quê hương
Chắc giờ đây cũng thành công tỏa sáng
Không biết còn nhớ về những ngày tháng
Hai chúng mình chung cặp sách bên nhau.

Rồi thời gian vội vã trôi qua mau
Em cùng tìm cho mình một chỗ dựa
Tình yêu của anh không còn bên em nữa
Nhưng đôi lúc lại hiện về trong giấc ngủ gọi tên.

Còn nơi xa không biết anh đã quên
Hay vẫn nhớ một thời từng gặp gỡ
Những yêu thương gấp vội vào trang vở
Hay cũng như em nhớ mộng một người thương.

Giờ nhắc lại em thấy lòng tơ vương
Gửi cho anh vào bài thơ em viết
Mong một lần anh đọc rồi sẽ biết
Dù bên anh cũng đã có một người .

Tâm can em dốc cạn hết thành lời
Để ký ức hiện về trong nét chữ
Ai đã quên ai hay vẫn còn lưu giữ
Đó được gọi là mối tình đầu thủa đôi mươi.

32, Chút Tình Đầu

Tác giả: Đỗ Trung Quân

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vỹ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu

Mối tình đầu của tôi có gì ?

Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết còn có gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay….

Mối tình đầu của tôi có gì?

Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm

Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.

33, Hoài Niệm…Mối Tình Đầu

Tác giả: Quách Tỉnh -Xuân Trường

Mối tình đầu có nắng,gió và hoa
Có bài ca thiết tha nhiều nhung nhớ
Như bông hoa ngậm sương vừa mới nở
Buổi ban đầu gặp gỡ tưởng là mơ

Mối tình đầu dệt nên những vần thơ
Những đợi chờ hờn ghen buồn vô cớ
Biết bao đêm chuyện trò tâm sự dở
Chẳng thể nào nói hết nổi tâm tư

Mối tình đầu trao gửi những bức thư
Từ dạo ấy trong lòng xao xuyến lạ
Mà giờ đây đâu rồi sao xa quá
Mối tình đầu kỷ niệm của đôi ta

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây