Người đàn ông có một 2 nỗi buồn lớn trong đời, đó là nỗi buồn khi bạn tri kỉ phản bội và nỗi buồn khi người yêu đi lấy chồng. Hình ảnh người con gái đi lấy chồng từ xa xưa đã khắc lên một nỗi buồn khó nói, có thể là con gái buồn khi phải theo chồng xa nhà, hay cũng có thể là chàng trai đau khổ khi người mình yêu đi lấy chồng, tất cả điều đó tạo nên những nỗi buồn sầu thảm.
Hôm nay, Blog Chùm Thơ gửi đến các bạn chùm thơ tình buồn khi người yêu đi lấy chồng rất hay và tâm trạng. Chùm thơ này gồm có hai tâm trạng, một là nỗi buồn khi người con gái xa gia đình đi lấy chồng, và nỗi niềm còn lại là tâm trạng của kẻ đàn ông khi người yêu cũ đi lấy chồng. Mời các bạn cùng xem thơ!
1, Cô Đã Sang Ngang
(Huỳnh Minh Nhật)
Xa cách rồi đây cô biết không
Mai sau áo cưới bước theo chồng
Tôi đứng nhìn theo đâu dám nói
Một chữ thương người với đợi mong
Ôi những tư tình cô nhớ không?
Đò hoa pháo cưới khuất sang sông
Một khung trời mộng chiều mơ ước
Và tháng năm dài đã hoài công
Tôi biết nói gì phút chia tay?
Tim yêu vướng luyến nợ tình này
Duyên đã hao gầy đời đôi ngả
Khói thuốc tôi buồn rớt rơi đây
Cô có tiếc gì thời xa ấy?
Kỷ niệm trong tôi hẳn vun đầy
Bóng cô xa vắng chiều thương nhớ
Mỏi mòn trông ngóng cảnh lắt lay
Đó chuyến xe tình cô sang trang
Tôi đây ngơ ngẩn lệ ngàn hàng
Những lời thề hẹn trôi vào tối
Thơ sầu gợi nhớ thuở quan san
Cô về đường hoa, hoa thênh thang
Đêm mơ gối lụa ủ mộng vàng
Cùng người xứ lạ cùng mơ ước
Héo hon tôi bước, khói mênh mang
Thôi thế là thôi, thế là thôi!
Tình nghĩa năm xưa hết thật rồi
Không còn những tối nghe nhau kể
Cái nắm tay đầu chắc xa xôi?
Thôi biệt ly rồi cô biết đâu
Vỡ tan giọt nắng buổi sơ đầu
Đời tôi như thế là dang dở
Một cõi tâm tình hóa biển dâu
Tình tôi như thế là tan vỡ
Bụi hồng vương áo một dòng sâu…
2, Được Tin Em Lấy Chồng (Bài Xướng)
Nhận được tin em sắp lấy chồng
Cung tình lỗi hẹn chẳng còn mong
Người xây hạnh phúc khơi niềm mộng
Kẻ ở cô đơn nát cõi lòng
Có phải tơ duyên hoài bạc bẽo
Hay vì số kiếp mãi long đong
Dù buồn vẫn chúc bao điều đẹp
Lễ cưới vu quy thắm má hồng.
VÕ QUANG HÂN
******************************
CÔ LẺ
(Bài Họa)
Có kẻ chiều nay nhận thiệp hồng
Nghe hồn buốt giá tựa ngày đông
Âm thầm xác pháo giăng đầy ngõ
Khắc khoải nhành hoa phủ lạnh lòng
Nàng gửi tình kia nồng bến hẹn
Anh chờ nghĩa ấy thắm thuyền trông
Còn ta một thủa ôm hoài vọng
Lệ úa niềm riêng bởi lạc dòng
MINH HIẾU NGUYỄN
3, Tình Cũ Sang Trang
(Huỳnh Minh Nhật)
Em báo tin vui, cớ sao buồn?
Miệng cười buốt giá lệ thầm tuôn
Đò đã sang ngang, em – người ấy
Tủi thân bến vắng gió nhẹ luồn
Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàng
Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang
Tôi đợi người xưa, xa xăm quá!
Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang
Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi
Tìm em ngơ ngẩn bốn phương trời
Người chắc hững hờ vui tình mới
Chẳng biết nơi này mưa mưa rơi
Tôi nhớ bụi tình vương ngày trước
Em ngồi tính chuyện của mai sau
Như cánh hồng phai bên dòng nước
Thấm thoắt thời gian đã vụt mau
Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnh
Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà
Em ngồi lặng yên nghe tôi kể
Những chuyện trong đời đã trôi qua
Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao?
Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tan
Giờ nghe tin ấy tim đau nhói
Khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn
Tôi vẫn tìm em trong áng thơ
Viết về cái thuở đã mộng mơ
Dẫu em chung bước bên người ấy
Tôi vẫn nơi đây một kẻ khờ
Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờ
Vẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơ
Những tối trăng mờ nghe đêm rớt
Tôi biết tình em vẫn hững hờ…
4, Em Đã Lấy Chồng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Em báo tin vui, chẳng lẽ buồn
Lòng dù băng giá, miệng cười xuân
Bụi trần vương vấn còn trong mắt
Lệ có long lanh chẳng dám buồn
Hồn vẫn mênh mang nhớ thưở nào
Em cười nhỏ nhẹ tập thơ trao
Màu xanh hy vọng bên giòng nước
Ai biết thời gian thoáng vụt mau
Còn nhớ đêm xưa ánh nguyệt vàng
Đôi mình tay nắm bước lang thang
Hàng cây nghiêng đón vui cùng gió
Đâu ngỡ hợp tan, chuyện lỡ làng
Anh vẫn tìm em trong cõi thơ
Những ngày qua ngõ vẫn trông chờ
Nhà em cửa đóng không ai mở
Đôi lúc tìm em phố núi mờ
Bẵng mấy năm qua giờ gặp lại
Em hồng xinh xắn sắp khai hoa
Bên chồng vui nhỉ trông hạnh phúc
Anh dấu lệ rơi, sợ vỡ òa
5, Nói Cùng Đông!
(Huỳnh Minh Nhật)
Chớ có lạnh lùng hỡi đông ơi!
Đừng để phong sương phủ mịt trời
Ta còn thơ thẩn ôm tình cũ
Người về ga cuối cuộc rong chơi
Đông hỡi, thôi đành kiếp lẻ loi
Đã lỡ duyên thơ với nhạc sầu
Bốn bề trống hoác toàn tro bụi
Ai nỡ hồng nhan phải bạc đầu?
Ta ôm kỷ niệm: người lữ khách
Khói nhuộm đêm tàn: trăng biệt ly
Bụi đời phân nửa sầu trăm ngả
Đông nào xóa được những sầu bi?
Đêm nay giọt buồn rớt phố xưa
Đông nghiêng phía ấy ngó xa mờ
Rơi mảnh nguyệt gầy lên mái tóc
Có nỗi buồn loang ở cuối trời
Thôi nào, nắng lụa, gió thơ đâu?
Đông giấu nơi nào, nước non sâu?
Để ta gom nhặt trao người cũ
Gom cả bình yên giấc nhiệm màu
Chớ có lạnh lùng nữa nhé đông!
Người ấy sang sông một tấm chồng
Chung nước ngược dòng riêng bến đợi
Đông về, ai biết có buồn không!?
6, Em Đi Lấy Chồng
Tác giả: Dung Nguyên
Thôi rồi , em đã phụ anh .
Hết rồi , ước nguyện tóc xanh bạc đầu .
Hôm nay chân bước qua cầu .
Bỏ cha bỏ mẹ lệ sầu vội tuôn .
Thôi rồi , hương bán sắc buôn .
Hết rồi , tuổi ngọc trên muôn dặm đường.
Hôm nay khăn áo chán chường .
Bỏ tình chọn bạc khôn lường rủi ro .
Thôi rồi , trời đã không cho .
Hết rồi , anh hỡi tự lo chính mình .
Hôm nay chấm hết cuộc tình .
Bỏ đi không hẹn , cứ nhìn đi anh !
7, Em Đi Lấy Chồng
Tác giả: Quách Tỉnh -Xuân Trường
Thế là em đi lấy chồng
Được tin chẳng biết buồn không vào hồn
Mấy mùa yêu mấy giận hờn
Mấy lần hẹn biển thề non đất trời
Mấy lần khóc mấy lần cười
Mấy lần mơ giấc chung đời bên nhau
Mấy lần chung mớ trầu cau
Một lần chú rể cô dâu một đời
Mấy lần em chỉ một lời
Rằng tình em sẽ trọn đời trao anh
Thế mà cây cỏ vẫn xanh
Những lời em đã trở thành gió bay
Rượu nhạt nào uống không say
Rượu nào có thể giải khuây nỗi buồn
Bây giờ em đi lấy chồng
Hẹn xưa nay đã thành không có gì
Buồn nào bằng buổi biệt ly
Vui nào bằng với ngày đi lấy chồng
Anh mong nhận tấm thiệp hồng
Để mừng em chén rượu nồng tim anh
Cây cỏ thì vẫn cứ xanh
Từ nay thôi hết mình đành xa nhau
8, Em Lấy Chồng
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ
Em lấy chồng rồi hết ước mơ
Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng
Ngồi lên để thả cái hồn thơ.
(Gái Quê)
9, Em Sắp Lấy Chồng
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Được tin em sắp lấy chồng
Anh cười đã lắm, anh buồn cũng ghê.
Em ơi, em nuốt lời thề
Anh lầm anh tưởng gái quê thật thà.
10, Em Lấy Chồng
Tác giả: Nguyên Hữu
Lặng lẽ ra đi kiếm tấm chồng
Em à có phải thế là xong
Đây này kẻ khổ sầu nao ruột
Vẫn đó người đau tủi nẫu lòng…
……….
Sánh bước em theo nhịp của chồng
Anh hờn đứng lặng nhắc rằng công
Bao năm váy tặng mầu son bạc
Mấy tháng quần mua sắc phấn hồng…
…..
Rượu chán đời sao khóc góc phòng
Nhìn gì phía đó chuyến đò đông
Ai qua mặc kệ tim thành đá
Kẻ ở thôi đành lệ đẫm sông…
……….
Bạn tốt dăm thằng chẳng nhớ ông
Thiêng hầy, kéo đến vỗ vai mông
Buồn chi lá héo rơi đầy ruộng
Tủi rứa hoa khô mọc kín đồng…
11, Khi Thu Rụng Lá
(Lưu Trọng Lư)
Em có bao giờ nói với anh,
Những câu tình tứ, thuở ngày xanh,
Khi thu rụng lá, bên hè vắng,
Tiếng sáo ngân nga, vẳng trước mành.
Em có bao giờ nghĩ tới anh,
Khi tay vịn rủ lá trên cành ?
Cười chim, cợt gió, nào đâu biết:
Chua chát lòng anh biết mấy tình ?
Lòng anh như nước hồ thu lạnh,
Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyệt tà…
Ngày tháng anh mong chầm chậm lại,
Hững hờ em mặc tháng ngày qua…
Mùa đông đến đón ở bên sông,
Vội vã cô em đi lấy chồng,
Em có nhớ chăng ngày hạ thắm:
Tình anh lưu luyến một bên lòng?
12, Em Muốn Lấy Chồng!!!
Tác giả: Dương Lam
Con sáo ờ hơ ! muốn lấy chồng !!!
Lời hay ý đẹp phải đâu ngông ?
Anh mau về cậy người mai mối,
Đừng chậm mai kia tiếc má hồng !
Bỡi tính em hiền đâu tính toán,
Nên tình thì quyết chỉ cho không,
Cầu duyên kiếm được chàng may mắn,
Sớm ấp chiều ôm tối mặn nồng…
13, Em Sắp Lấy Chồng
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Dãy xe bóng loáng sắp hàng dài
Tề chỉnh đoàn người đứng dọc ngay
Sính lễ tay bưng, niềm trịnh trọng
Mai nầy một sớm, mất rồi ai!
Tôi nhìn, tôi tủi với tôi đau
Người ấy của tôi mới bửa nào
Chiều mát bên hồ vui dạo bước
Vai choàng, má tựa, gió lao xao
Bốn phía ngợp đầy hoa sắc thắm
Hương tình thoang thoảng nhẹ loang xa
Từ trong vườn vắng con chim hót
Ríu rít từng hồi vọng tiếng ra
Những sáng cùng nhau đến mái trường
Con đường nằm dưới nỗi lòng thương
Ví von, rộn rã dài chân bước
Cả khối không gian chẳng có buồn
Thời gian thắm thoát tợ thoi đưa
Nắng tỏa lên dần đến đỉnh trưa
Gia cảnh tôi nghèo nên bỏ học
Trả ngày chung bóng lại trời mưa
Từ đó không còn những líu lo
Không còn hết mực, mặt buồn xo
Anh dư cây viết, em cầm lấy
Mắc cỡ nghiêng qua, bộ giả đò…
Giờ đây sắp sửa em theo chồng
Lặng nép bên đường dõi mắt trông
Vương vấn, đau sầu ôm dĩ ảnh
Gói hồn kẻ nhớ bỏ vào đông!
14, Em Lấy Chồng
(Thành Quý)
Thương em mấy độ trăng hờn tủi.
Yêu mến bao giờ đã tới lui.
Đây ngõ hàng me xanh thưở ấy.
Sao giờ vắng lặng chẳng còn vui.
Nhớ lắm tuổi xuân nàng thưở ấy.
Mắt biếc long lanh ứ mộng đầy.
Cười lên vén nụ hồng e ấp.
Để có hồn ai đứng ngất say.
Ôi chao! Dáng đẹp nét tinh khôi.
Tiếng hát ngao du cất giọng mồi.
Sao nở ngày mai xuân sớm đó.
Em kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi.
Thôi hết rồi sao lở thật sao?
Tim ta héo vữa nhốt tình đầu.
Vui lễ ngày mai ta bước dạo.
Hát khúc tình ca uống rượu sầu.
Nàng đi ta bỏ làm thi sĩ.
Hết trút vào thơ những bẻ bàng.
Quay gót chân đi tìm chút vắng.
Một mình buông thả cái hồn thi.
15, Em Sắp Lấy Chồng Thôi Vĩnh Biệt
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Lời ai nói khiến lòng tôi sửng sốt
Lan lấy chồng mai mốt đúng vậy không?
Quả tim yêu thắm nồng trong phút chốc
Chợt võ vàng, lăn lốc rụng trời đông!
Bầu không gian quay cuồng như đổ sập
Loé chớp mờ choáng váng ngửa nghiêng ra
Cuốn hành lý, đường xa về bển gặp
Cho tỏ tường sao lại phải phôi pha
Nước sông ơi! Lững lờ ngươi ngược chảy
Gờn gợn buồn, bọt trắng đẩy vung cao
Như tiếng đàn lao xao tuôn trào mãi
Để tim nầy tê tái biết là bao
Có những đêm hai đứa dưới khung mờ
Đêm sẩm tối nhưng lửa lòng rực sáng
Ngọn yêu đương ửng vàng thay ánh tỏ
Trải lung linh rạng rỡ sắc hồn trăng!
Lúc em ngồi ấm áp cận kề bên
Từng trái bắp lột ra mình ăn nhé
Tiếng ngân dài khe khẻ lảy từng cơn
Đưa trái đỏ bồng bềnh rung nhè nhẹ…
Vậy mà nay tất cả thành cát bụi
Một sớm chiều thui thủi chỉ mình ta
Cả vầng thanh nhạt nhoà theo bóng tối
Ôm khung tàn rười rượi giọt sầu sa…
Thôi vĩnh biệt, từ đây xin trả hết
Khúc mộng tình, nỗi nhớ với niềm thương
Ghế công viên, con đường mang tên ái
Sẽ tan dần, cuốn lại gửi mây sương !
16, Lấy Chồng
Tác giả: Nguyên Hữu
Sang sông pháo nổ đã theo chồng
Váy cưới hờn ai có biết không?
Lỡ hẹn duyên mơ đò tủi bến
Chân cầu nước chảy khóc diêu bông…
Phiêu bồng lỡ nhịp rớt đau thương
Tủi phận trông theo đắng dặm đường
Một kiếp hồng trần hay đó tá
Chia ly kẻ lặng tắm men sương…
Đêm trường chiếc bóng nhớ người yêu
Giận dỗi sang sông tủi bến chiều
Đón rước môi cười trao nhẫn cưới
Nhầu đau cánh thiệp khắc thơ phiêu…
17, Lấy Chồng Xứ Lạ
Tác giả: Trần Đức Phổ
Bỏ cả quê hương, bỏ mẹ già
Bỏ đàn em dại tuổi năm, ba
Lấy chồng xứ lạ thân tầm gửi
Như cánh bèo non lạc nước sa
Pháo nổ, rượu mừng tiễn bước đi
Làm dâu đất khách có vui gì?
Phút giây xa cách là muôn thuở
Day dứt trong lòng hận biệt ly
Mắt biếc lẻ loi đẫm lệ tràn
Bôn ba một kiếp số hồng nhan
Đường xuôi nẻo ngược sầu trăm ngả
Cánh én phiêu lưu lạc cuối ngàn
Nghĩ đến ngày mai thật hãi hùng
Không yêu mà phải sống đời chung
Chia chăn, xẻ gối ai chồng vợ?
Lửa đốt, hương xông vẫn lạnh lùng
Hỏi người có thấu nỗi lòng em
Tả tơi chiếc lá rụng bên thềm
Còn mơ hơi ấm bàn tay ấy
Giữ chặt như tình khắc giữa tim
18, Nếu một mai em lấy chồng
Anh có tin một ngày kia em bước theo chồng ,
Chôn vùi đam mê cuộc sống lang thang một thời theo đuổi ?
Anh có tin một ngày cầm thiệp cưới,
Mang tên em và một người lạ xa ?
Nếu một ngày điều đó xảy ra
Anh có đến ngắm nhìn em rạng rỡ váy cô dâu và chúc em hạnh phúc ?
Anh có quên đi một thời em chối bỏ anh vì khát khao không ràng buộc,
Và tha thứ cho em khi cất bước theo người ?
Chẳng có điều gì nói trước được anh ơi
Cuộc sống là cả chuỗi dài những điều có thể
Nên nếu lỡ một ngày nghe tin như thế
Anh hãy nở nụ cười và chúc phúc cho em !
19, Mùa Xuân Em Đi Lấy Chồng
Tác giả: Thiên Ân
Mùa xuân em đi lấy chồng
Nhánh mai chưa búp , nụ hồng chưa đơm
Bướm ong ve vãn sớm hôm
Cây thưa thớt lá , tiếng hờn giận đeo
Mùa xuân dán mắt trông theo
Ta ươn ướt mắt ai gieo neo sầu?
Tự nhiên giọt nắng nhạt màu
Trớ trêu mọc nhánh thương đau bao giờ?
Mùa xuân vỡ mộng xác xơ
Đêm thao thức mộng môi hờ hững qua
Trăng sao vỡ vụn thật thà
Tiếng đồn gần , tiếng đồn xa …tiếng đồn
Mùa xuân chiếc bóng héo hon
Con đường tuổi dại chân son chẳng về
Chạnh lòng hứng giọt lê thê
Éo le ghé bến não nề phôi phai
Mùa xuân nắng ấm mau gầy
Em đi lặng lẽ nơi này bao phen
Trăm năm hổn hển đoán xem
Màu hư vô mọc ai ghen , ghen hờn?
20, Năm Sau, Người Ấy Lấy Chồng
Tác giả: Thiên Ân
Năm sau người ấy lấy chồng!
Mười hai tháng nữa ai trông, ai chờ?
Nhện kia dang dở đường tơ
Nhành cây khóc mướn bao giờ mới thôi!
Lá thư ngày trước bồi hồi
Tương tư dòng chữ nói cười buông lơi
Nương mình ở một góc trời
Cõi yêu đôi lứa trao lời tri âm
Đường chiều khói bụi đổi vần
Chân ta vướng tóc, gió thăm thẳm chiều
Năm sau người ấy …nâng niu!
Ngược dòng kí ức quạnh hiu trái sầu
Ngàn sau sợi chỉ thay màu
Lúng ta lúng túng nửa câu thơ buồn
Mưa không về lại cội nguồn
Nắng còn thơ thẩn cuối đường tình qua
Không gian cỏ úa bờ hoa
Ta còn giấu mặt chiều xa ngỡ ngàng
Năm sau người ấy sang ngang!
Riêng ,chung muôn thuở hợp tan lẽ đời