Say tình là khi bạn yêu say đắm một người. Bạn không cần biết đến ngày mai. Quên đi thực tại. Mà chỉ muốn có nhiều thời gian hơn với người đó. Lúc này đầu óc của bạn chỉ luôn mải mê với những ký ức về người đó. Thi thoảng vì quá mải mê suy nghĩ, bạn bật cười một cách vô thức. Đôi khi bạn xoa đầu, ôm mặt, hoặc tự xấu hổ khi nghĩ về những kỷ niệm gượng gạo. Tình yêu say đắm chỉ đến khi bạn yêu một cách quá cuồng nhiệt như vậy.
Nhưng nếu bạn yêu say đắm một ai đó nhưng không được đáp lại, thì đôi khi sẽ tìm đến rượu để giải sầu, say rượu để quên đi người ấy.
Say rượu hay say tình thì cũng là trạng thái con người đứng chông chênh giữa mộng ảo và thực tại, giữa vô thức và ý thức. Chính vì thế, nếu làm thơ ở trạng thái này cũng rất là ngẫu hứng, độc đáo. Sau đây, mời các bạn cùng thưởng thức những vần thơ được làm ở trạng thái say rượu và say tình:
1, Ta Say
Tác giả: Huy Đình
Còn gặp nhau ta hãy cứ say
Say tình say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ say nhạc say cay đắng
Quên đi không gian lẫn tháng ngày
Ta say như người điên mất trí
Một tí yêu thương thuở cơ hàn
Huy hoàng tương lai đang chờ đón
Những món ta say chẳng như người
Người cười_người chê_người chế nhạo
Để ta thân xác mãi hao gầy
Hôm nay nhất quyết ta đứng dậy
Vì thầy_vì ta_vì cuộc sống
Rúng động trời đất… món tình say!
2, Ai Về Trong Cơn Say!?
(Huỳnh Minh Nhật)
Lặng lờ gió ngủ bên thềm cửa
Đêm nay say quá, rõ thật là!
Bâng khuâng khói thuốc ven trời lạnh
Mơ hồ… tôi nhớ một người xa
Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi?
Đây niềm xa cách có chi vui?
Cớ sao tôi cười như mê dại,
Trong những đau thương lẫn ngọt bùi?
Trăng đứng tự tình tiêu điều khóc
Đêm chẳng chung lời với nước mây
Hình bóng ai về trong sương khói
Xiêm y tha thướt dáng trang đài
Kiều nữ giật mình từ đáy mộ
Hay gió vô ngôn bỗng ồn ào?
Sao tôi nghe tiếng như ai đó…
Bước giữa hồn tôi đương xôn xao!
3, Em Say
Tác giả: Ngô Chí Trung
Em là con gái nhà quê
Sinh ra vốn đã say mê ruộng đồng.
Nhà anh cách một dòng sông
Chiều chiều bên ấy ngó mong bên nầy.
Em còn con gái thơ ngây
Say mùi cỏ nội vương đầy ngõ xanh.
Say màn sương sớm trong lành
Say con đường đất vòng quanh xóm làng.
Say đồng lúa trĩu bông vàng
Say bầu trời rộng thênh thang cánh diều.
Say lơ lửng khói lam chiều
Say nghiêng khóm trúc liêu xiêu gió lùa.
Say màu tim tím hoa mua
Say hương chanh rộ vào mùa hoa chanh.
Có người chào đón loanh quanh
Đưa em về chốn thị thành phù hoa
Say xe… em ngại đi xa
Nôn nao sóng vỗ quê nhà… say anh.
4, Một Giấc Mơ Say
(Huỳnh Minh Nhật)
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
5, Thần Tiên Gõ Cửa
Tác giả: Hồng Dương
Buồn chất chứa mời thơ hưởng rượu
Có nghe không hơi rượu nuốt hồn
Hiểu không không hiểu càn khôn
Thơ say ngất ngưỡng để hồn phiêu diêu
Mời vài ngụm mỹ miều hoa lá
Lại ngụm thêm mệt lã thân này
Hôm nay ta uống thật say
Mơ màng tiên nữ cho cay mắt người….
Say môi ấm mật mời hương mật
Mớm giọt tình em thật tuyệt xinh
Uống chung say mộng chúng mình
Say tình say nghĩa say hình bóng em
Say mê mộng êm đềm dáng ngọc
Mùi hương thơm hồn đọc ý thơ
Say hồn say rượu vẫn vơ
Càng say dịu ngọt ướt ngơ cung lòng
Ta say sắc men trong môi mỏng
Em rót môi ngọt đọng men tình
Dáng Kiều lơi lã lung ling
Mây trời bẽn lẽn thình lình vụt bay…
Ta say khướt hương lay cõi mộng
Quên bình minh đã lộng qua song
Thập thò tia nắng vàng ong
Thẹn thùng bên…. chó ngỡ trong thiên đường…
6, Đêm Say
(Huỳnh Minh Nhật)
Ta lơ lửng giữa bến bờ quên – nhớ
Khoảng trời nào thôi ngơ ngẩn tim yêu?
Lạc bước chân bên thềm tối mưa nhiều
Hồn vắng lặng xé lòng cô liêu khóc
Quên và nhớ, nghĩ suy chi nhằn nhọc
Nhấp chén sầu cạn cốc rượu đêm nay
Trời cuồng quay hay ta đã thấy say?
Dáng ai gầy bên vầng trăng mờ tỏ?
Tình yêu đấy, hỡi hồn yêu cô độc
Chút men đời níu tạm bước lang thang
Giá tình yêu như giọt rượu hoang đàng
Say quên lãng, tình yêu thành dĩ vãng
Đêm sao sáng bước chân ta bỗng nặng
Đầu rỗng không, đâu đất, đất hay trời?
Chỉ còn rượu và mây gió lả lơi
Say cùng ta với nỗi buồn vời vợi
7, Lại Say
(Tản Đà)
8, Hồn Yêu
(Huỳnh Minh Nhật)
Ta đang say mối tình ngây dại
Tiếng nói nào vang mãi bên tai
Không gian nặng xuống theo làn khói
Đôi chân mệt mỏi tháng ngày dài
Tình yên lặng đâu hẳn tình phai?
Tim ngủ yên lẽ nào ngủ mãi
Mưa sẽ kéo ưu phiền trở lại
Con tim hoang tàn… sẽ lại thét
Tình ơi!
Ly rượu đầy phút chốc lại vơi
Ta mãi mơ một giấc mơ đời
Nẻo tình duyên còn xa vời vợi
Sống buông lơi chốt cửa cài then
Căn phòng mờ khói đẫm hơi men
Mùi hương nào len qua khe cửa
Ánh mắt nào rực hồng như lửa
Là hồn ma, hay một nửa tình yêu?
Xác xơ héo úa nỗi cô liêu
Bao nhiêu những hồn hoang kêu thét
Ôi mặc kệ, ma tình ta đang rét
Thét vào đêm, xé ký ức con tim
9, Say
Tác giả: Nguyên Hữu
Say là phó mặc chuyện đời
Say là quên hết những lời nhớ quên
Say là thẩm nghĩa có bền
Say là thấy tỏng đồng tiền sợ bia
Say là nhọc lũ đòi chia
Say là lẫn lộn râu ria nói cười
Say là nhớ chẳng đúng nơi
Say là nhầm đó vợ tôi với người
Say là “nước tát” như chơi
Say là thấy đất cùng trời gần hơn
Say là chẳng thấy cô đơn
Màn trời chiếu đất. mộng ơn muôn loài…
10, Say
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm say ta lạc chốn hư không
Tửu sắc say mê giấc mộng hồng
Lả lơi cung đàn trong tiếng hát
Ấm lòng lạnh giá tiết trời đông
Nâng yếm dùm em, kìa quân tử
Phấn son mê muội cõi tiên bồng
Chân em mỏi rồi cho em tựa
Thân chàng em gối có được không?
Đêm nay lạnh giá chỉ nàng – ta
Mùi hương thoang thoảng ở làn da
Bàn tay nho nhỏ trông xinh quá
Trao hết nàng đây, hỡi ngọc ngà
Bỗng gà đâu gáy chưa tròn giấc
Giật mình mới ngộ giấc mơ tan
Phòng hoang gió lạnh tựa núi ngàn
Ta tiếc vô vàn, ơi nàng ơi
11, Say
Tác giả: Hoài Vi
Ta rót rượu mời ta đây
Sầu ơi cụng chén buồn này với ta
Đường trần tấp nập người qua
Chuyến đời ta chở vẫn là quạnh hiu
Chén tình hãy rót nhiều nhiều
Cho ta say khứ bao điều đắng cay
Ơn đời chưa trả lại vay
Tình người chưa trọn vui vầy đã xa
Say quên ta có quê nhà
Suốt đời lầm lũi phận là lưu vong
Tháng ngày ra biển ngẩn trông
Về nơi cố Quốc quặng lòng đau, thương
Uống đi.. rồi hết sầu vương
Tình yêu khép cổng thiên đường táo thơm
Hạnh phúc vừa nở đã đơm
Lá sâu trái đắng lệ tươm khóc mình
Nhìn vào đáy cốc lung linh
Anh em, bè bạn.. ai tình tâm giao
Sáng qua cười nói vui chào
Chiều nay bổng gọi nghẹn ngào cố nhân!
Rượu ơi giữa cuộc thế trần
Ai say, ai tỉnh.. oán, ân tỏ tường
Ai cho nhau trọn yêu thương
Nghĩa, tình, nhân, đức.. tỏa hương vô thường
Uống say để chẳng chán chường
Tình đời nghiêng ngửa, khéo vương vai tuồng
Nhấp vài giọt cuối rồi buông
Chén tan bầu nát.. vẫn buồn rượu ơi!
Đêm nay nằm dưới hiên trời
Trăng ôm ta ngủ ru vời tình côi
Chẳng mơ hạnh phúc xa xôi
Xin hôn cuộc sống thơm môi.. ta ghì
Say rồi nào biết sầu gì?
Cõng tình đi dạo, mỉm chi ta cười
Yêu thương tặng hết cho người
Tình si, tình hận, tình ơi say hoài!
12, Người Say …!
Tác giả: Trần Thị Thủy
Hôm nay má đỏ hây hây
Rượu Em đâu uống mà say trong lòng
Say rồi cứ đợi cứ mong
Say rồi cứ nhớ trong lòng không nguôi.
Say mà vẫn thấy đất trời
Màu xanh man mát sáng ngời không gian
Say nhìn ánh nắng chứa chan
Ngỡ như ánh mắt của Chàng nhìn tôi .
Say chi cả cái dáng ngồi
Say lời yêu thắm trên môi bao ngày
Say vòng tay giữ Em nay
Giữ mai sau nữa ..đời này chưa thôi .
Em say ..Em lại say rồi
Say tình say nghĩa ..say đời có Anh
Say bàn tay vuốt tóc xanh
Say làn hơi ấm ủ thêm tình nồng .
Lỡ say trao cả tim hồng
Lỡ say rồi lại đem lòng yêu thương
Lỡ say tình lại vấn vương
Lỡ say Em lại chung đường theo Anh !
Lỡ rồi ta chọn ngày lành
Tơ hồng kết lại ta thành một đôi
Là ngày hạnh phúc trong đời
Rượu mừng chưa uống ..say rồi người ơi !!
13, Yêu Say – Say Yêu !
Tác giả: Việt Dương Nhân
Đời tôi yêu hết những chiều,
Yêu say đêm tối, yêu trời hoàng hôn
Yêu luôn hai chữ : dại, khôn !
Con tim chở cả tâm hồn cuồng quây.
Say yêu, hồn bỗng nhiên bay
Lòng vòng trong cõi ”đắng cay” tuyệt vời
Chợt bừng, liền hỏi ông Trời :
Bao giờ nhân thế hưởng đời bình an ?
14, Say Trăng … Trăng Cũng Say
Tác giả: Hồng Dương
Ta uống cạn cho say nhèm men rượu
Để thấy tình đâu thiếu ánh trời thâu
Nghe trái tim ta hát rã mây mầu
Trăng ngây ngất tan vào hồn diệu cảm…
Đêm huyền ảo biển xanh trong chứng dám
Thả hồn bay nguyệt lãm áng mờ sương
Bóng trăng tan dưới đáy chén vô thường
Ta ngây dại… như đương cơn cuồng tín…
Gió thờ thẩn khua làn mây nhẫn nhịn
Dáng căng căng mọng chín hết trăng ngà
Sao trời rơi lấp loáng biển xa xa
Trăng đắm đuối thơm và tròn tỏa sáng…
Sóng dào dạt giỡn đùa trăng sóng sánh
Vị mặn mà thoang thoảng ngọn gió đưa
Ta say trăng khao khát mấy cho vừa
Trăng ngần ngật … thỏa !…chưa đầy đêm khát
Ơi trăng hỡi !… đêm nay ta cùng hát
Rót thật đầy … buông vạt áo em bay
Uống hết đêm tan rã kiếp đọa đày
Cho rạng rỡ áng mây bồng thiên tuế…
Men trăng chín ủ bao ngày là thế
Cạn chén tình mặc kệ với thế nhân
Trăng say hồn say mộng gió xoay vần
Ta say ái … chốn trần ai khổ ải…
Trăng say quá cởi xiêm y còn lại
Ta cũng say chẳng ngại tiếng thở dồn
Đêm tịch liêu… buông bỏ hết dại khôn
Trăng ta thả… tâm hồn … tan …. giọt cuối …
15, Say Tình Hay Tình Say
Tác giả: Lê Sáng
Nếu sau này em lỡ có ai yêu
Họ tán tỉnh em ! Đừng nhận lời em nhé
Vì bởi với em anh còn điều chưa kể
Nói nhỏ nè “anh rất yêu em”
Dẫu cuộc sống này chưa đủ ấm êm
Chưa đem được gấm lụa mềm để trải
Nhưng bên em tình yêu thương đọng lại
Một túp lều hai trái tim son.
Hãy để bình minh che kín tâm hồn
Không có nắng giọt sương vẫn bám
Lá vẫn xanh dù mùa khô hạn
Tiếng thạch sùng gọi bạn tình ơi.
Nắm lấy tay anh đi tiếp chặng đường đời
Hãy chấp nhận thế thôi em ạ
Cảm ơn em người tình vô giá
Cảm ơn cuộc đời vì đã có em.
16, Say Say
Tác giả: Đoàn Minh Hợp
Anh về chân thấp chân cao
Nửa say nửa tỉnh tầm phào vui không?
Anh đi như vẽ bánh hồng
Ngân nga hài hước “dòng sông con đò ”
Anh nghe tằn hắng tiếng ho
Hình như bà chủ đang hò hét la
Anh quen nhịp điệu người nhà
Cho nên quên lãng câu ca hằng ngày
Năm dài tháng rộng cứ say
Cuộc đời vui chút giải bày hiểu nhau
Dù cho bạc phiếu mái đầu
Cũng còn ý niệm muôn màu nhớ thương
Anh vẫn là anh dặm đường
Nổi trôi sóng gió vấn vương mối tình
Một đời chìm nổi ba sinh
Chẳng cần gì cả miễn mình là ta
Cười to hét lớn làm quà
Tặng câu ân nghĩa hoá xa thành gần
Bỏ qua đố kỵ si sân
Rộng lòng tha thứ biến đần thành khôn!
17, Say Rượu Hay Say Tình
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Say quá rồi hãy về đi tôi ơi
Sao phải cố cho rã rời thân xác
Được gì đâu khi trái tim vỡ nát
Tình đắng cay cố giữ chặt làm chi.
Hãy buông tay đừng gượng gạo ôm ghì
Thêm đau khổ bởi tình si đơn lẻ
Ôm chén đắng giữa đêm trường quạnh quẻ
Say khướt rồi cũng lặng lẽ cô đơn.
Trong men say ta bỗng thấy tủi hờn
Hình bóng ai cứ chờn vờn trong dạ
Say men tình ta nào đâu buông thả
Men rượu say ta nghiêng ngã trong đêm.
Nhớ về ai đôi mắt biếc môi mềm
Ta nhớ lắm hình bóng em thuở ấy
Cũng chẳng biết cớ sao mình như vậy
Trái tim nhàu giờ tan chảy cùng men.
Giữa đêm khuya cô đơn dưới ánh đèn
Ta vật vã cùng hơi men rượu đắng
Say rượu nồng ….Say tình xưa chẳng đặng
Để giờ này ta chết lặng men say.
18, Say Càng Say
Tác giả: Tăng Minh Luân
Tiếng đàn nơi đâu theo gió lại
Nâng chén rượu nồng nghe đắng cay.
Có phải em yêu đang ghé lại?
Lân lân cỏi hồn, chắc ta say?
Thoáng chốc sang canh, lòng tê tái
Bởi cảnh cơ bần, tình ngang trái
Với danh vọng cao sang, ta đâu có
Chuốc chén men tình, tỉnh đêm nay.
19, Sao Hồn Say Say
Tác giả: Trần Minh Hiền
Sương khói mênh mông
Đất trời huyễn tưởng
Như là cơn mộng
Bạc đầu còn thương
Lao xao dặm dường
Mùa thu bão lũ
Lạc loài tưởng tượng
Tơ đồng vi vu
Lắt lư mịt mù
Đồng xa hoang vắng
Sóng tình hội tụ
Dạt dào nhớ trăng
Chim xưa cánh bằng
Bây giờ đã gãy
Cuối trời tĩnh lặng
Sao hồn say say
20, Lỡ Một Lần Say
Tác giả: Thiên Ân
Lỡ một lần say ai biết không?
Say mắt ,say môi ,say đường cong
Say giọt nắng vàng buông e ấp
Say mùi hương gió rớt nụ hồng
Lỡ một lần say bóng giai nhân
Say muôn dáng vẻ thả vườn trần
Say giai điệu xanh thôi im tiếng
Say ngón tay mềm luống bâng khuâng
Lỡ một lần say những vòng tay
Say lông tơ mịn kéo tháng ngày
Say đôi tà áo ngày bay vội
Say hoài bờ tóc một suối mây
Lỡ một lần say ngồi bên nhau
Say hương đời đắng vốn thay màu
Say từng búp lá mở rồi khép
Say khúc nhạc lòng ai hát mau?
Lỡ một lần say ngắt nhéo nhau
Say cánh thơ ngây thuở ban đầu
Say trang lưu bút dòng chữ mỏng
Say lá thơ nào đứng đổi trao?
Lỡ một lần say biết làm sao?
Say đi khập khiễng trái chiêm bao
Say đồi nhớ lạ bên cánh núi
Say mãi ngàn năm đến bạc đầu
21, Say Men Rượu Tình
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Ào ào từng đợt đồi mây
Mình anh vương vấn … sau ngây ngất lòng
Em giờ còn nhớ hay không
Đất trời đảo lộn, tơ lòng quyện nhau …
Lặng người hơi thở dồn mau
Thành con trẻ nhỏ tô màu bài thơ
Khắc sâu kỷ niệm mộng mơ
Tương lai chói lọi
bơ vơ bọt bèo?
Dấn thân không quản hiểm nghèo
Ngày về chẳng sợ răn reo tuổi đời
Một mình đêm tối chơi vơi
Mung lung ý nghĩ xa rời vườn tiên
Chừ này còn thức không em
Còn say con nắng … còn men rượu tình?
Chúc em đêm giấc yên bình!….
22, Say Hoa Đắm Nguyệt
Tác giả: Thiên Ân
Lương anh “ Ba cọc ba đồng”
“ Chó cắn rách áo” nghe lòng chơi vơi
“ Bói bèo ra bọ ” than ơi!
“ Ôm rơm nặng bụng” thiệt thòi thân trai
“ Cắn rơm ,cắn cỏ ” ai hay?
“ Của ngon, vật lạ” ở ngoài đâu đâu?
“ Gan như cóc tía ” rầu rầu
“ Ghen ăn, tức ở ” trăm câu lùng bùng
“ Chuồn chuồn đạp nước” tưng tưng
“ Nói dơi, nói chuột” ngõ cùng hẻm sâu
“ Say hoa đắm nguyệt” bấy lâu
“ Chim trời cá nước ” con nào cũng ngon?
“ Hằng hà sa số” cỏn con
“ Gió kề hoa tựa” nụ hôn mềm mềm
“ Kiến bò miệng chén” sướng điên!
“ Màn che trướng phủ” mông mênh gió tình
Đôi khi “ Mua dây buộc mình”
“ Như mèo thấy mỡ” bóng hình lêu bêu
Nào ngờ “ Mật ít ruồi nhiều”!
“ Xuống trầm lên bổng” tiếng yêu rách dần
“ Nuôi ong tay áo” cóc cần
“ Đứng im như phỗng” hơi căng ,bóng xì
“ Hoa sầu trăng tủi” buồn chi!
“ Đằng đuôi bắt chạch” thị phi nghìn đời.
23, Ai Say Với Mình?
Tác giả: Cong Chinh
Ngân nga nói nhảm mà vui,
Còn hơn thơ thẩn tới lui trong nhà
Kiếm việc tiêu khiển thôi mà
Không cần tiền bạc, miễn là sống vụi
Tìm được lời văn nghe bùi
Sẽ nhận lại được những mùi thân thương
Ngọt đâu phải chỉ có đường
Qua lời trao đổi vẫn thường trao nhau.
Để rồi vơi những niềm đau
Rồi nhận lại miếng trầu cau mặn mà.
Nghĩ gần rồi lại gẫm xa
Thời xưa có khác thời ta bây gìơ…
Đời ta một chuỗi vần thơ
Xếp lại vần điệu, rõ mờ cho hay
Thực tế ai người nắm tay?
Phần đời còn lại… Ai say với mình?
24, Chắc Say Mất Rồi
Tác giả: Trinhcamle
Bây giờ cần lắm bờ vai
Đôi chân sắp quỵ chắc say mất rồi
Thế mà người lại bỏ tôi
Một mình chao đảo giữa đời trắng đen
Đâu vì tràn ngập hơi men
Đâu vì thùng cạn nói rằng tôi say
Tôi say đời quá đắng cay
Tôi say kiếp trước đọa đày kiếp sau
Bờ vai giờ ở đâu đâu
Làm sao tránh được cơ cầu tôi đi
Làm sao hiểu hết sân si
Để lòng buông bỏ sầu bi đời này…
Tôi không muốn nỗi u hoài
Vật tôi ngã giữa trần ai bây giờ
Với ôm thùng rượu bâng quơ
Xin làm bến bờ tôi tựa thay vai.
25, Yêu Nhau 1 Phút Say Nồng
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Cuộc đời sao quá não nề ,
Thói đời đen bạc buồn ơi là buồn…
Trời cao đã sắp sẵn tuồng
Chúng ta chỉ diễn dù buồn hay vui…
Cuộc đời lắm nỗi ngậm ngùi ,
Chuyện tình cũng thế rối bời tơ duyên…
Vì tình thất đảo bát điên ,
Được chăng cũng chỉ ưu phiền mà thôi !
Nẻo xưa trường cũ xa xôi…
Bóng xưa hình cũ tan rồi trong mơ…
Cuộc đời như mộng dật dờ ,
Cũng như nắng sớm , sương mờ hoàng hôn…
Hoàng hôn nắng tắt sương tan
Chỉ còn bao nỗi sầu mang trong lòng…
Yêu nhau một phút say nồng ,
Cố quên hình bóng viễn vong cả đời….
26, Bỗng Say
Tác giả: Hương Ngọc Lan
Bỗng đêm nay ta thấy mình say khướt
Lối đi về bước nghiêng ngã liêu xiêu
Lòng bồi hồi tim dồn dập phiêu diêu
Hồn ngây ngất dâng tràn hương tình ái
Nào phải đâu lỡ cạn men rượu đắng
Chỉ bởi vì được vai tựa vai anh
Được nghe anh hẹn ước giấc mộng lành
Được chung lối phố chiều nghiêng nghiêng bóng
Và đêm nay ta thấy mình lóng ngóng
Thấy rộn ràng những khao khát đam mê
Dấu tình xưa nay bỗng chợt ùa về
Dẫu khoảnh khắc nhưng cũng làm ngây ngất
Ngồi bên anh hồn say quên trời đất
Ước một lần thời gian ngủ đừng trôi
Được uống hoài hơi anh ấm mềm môi
Được rệu rã trong tay anh rắn chắc
Bỗng đêm nay thấy đời thôi hiu hắt
Giọt tình nào lả lướt chuốt hồn say
Thấy như mình lạc cõi mộng liêu trai
Mong trọn kiếp đừng bao giờ tỉnh giấc.
27, Bài Thơ Viết Tặng Cơn Say
Tác giả: Dao Cong Dien
Bơi theo dòng thời gian tôi nhặt nhánh bèo trôi
Chèo trên mênh mông không gian tôi vớt hòn củi mục
Tôi là con sông tuổi thơ nước tràn hạnh phúc
Mùi khói đốt đồng đăng đẳng cháy hồn quê
Trên nẻo đường làng tôi nhặt lá đam mê
Mỗi nghé ọ nuôi tâm tình tôi khôn lớn
Qua năm tháng bình yên
Qua thời chiến loạn
Hồn tôi găm đầy vết đạn
Găm trên hình hài tủi nhục mẹ cha.
Với tình yêu người tôi là con chim cánh rũ
Lục tung ký ức những thiêng liêng
Gọi hoàng hôn bầy đàn về đậu trên giấc ngủ
Dẫu em nay quên nếp ngoan, hiền
Với đường xa tôi chỉ đang lữ thứ
Hớp mưa nguồn ca hát ngụ ngôn điên
Với phố xá cơ man bước chân xưa cũ
Mươi năm ròng chưa thoát khỏi niềm riêng.
Giữa hư, thực tôi hoang mang hư, thực
Lúc lệ đắng tràn, lúc cười nói oang oang
Khi đắm đuối giữa rượu nồng nhục dục
Lúc cúi đầu trước thập giá nguyện ăn năn
Như lớp bạn bè tôi
Một thế hệ thiếu hành trang …
28, Anh Thấm Với Anh Say
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Êm ả, ngọt ngào tiếng của em
Tha thiết, chứa chan niềm ấp ủ
Sông xưa, bến nước một con thuyền
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Nghịch cảnh cho dầu cách trở xa
Thương nhớ, chờ mong, lời ước hẹn
Thời gian năm tháng chẳng phôi pha
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Lưu luyến dâng tràn giữa trái tim
Dẫu chỉ là mơ hay ảo mộng
Tình chàng, nghĩa thiếp vẫn mang tên
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Canh cánh cõi lòng ngập vấn vương
Trống vắng, đìu hiu, bầu giá lạnh
Bâng khuâng, thao thức dưới mây sương…
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Hai buổi tới lui nẻo cuộc đời
Thui thủi riêng mình, chân trĩu nặng
Tâm tư man mác hướng mù khơi
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Lặng lẽ em ngồi nắn nót thơ
Thỉnh thoảng trầm ngâm, gờn sóng biếc
Chập chờn, lững thững bước vào mơ…
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Rỉ rả mưa buồn nhểu giọt khuya
Gối chiếc, chăn đơn, trằn trọc mãi
Mỏi mòn, khắc khoải tím hồn hoa…
Yêu ơi! Bốn phía mịt mù giăng
Em ghế ngồi kia bợ chiếc đàn
Thong thả, nhẹ nhàng so nắn phím
Ung dung lảy điệp khúc trăng vàng
Tiếng loang theo gió vọng về đây
Réo rắt, du dương điệp khúc hoài
Dào dạt, lâng lâng đầy chất ngất
Quỳnh ơi! Anh thấm với anh say…
29, Anh Say
Tác giả: Lê Viết Tư
Anh về nửa tỉnh nửa say
Cuộc cờ sấp ngửa bàn tay hai thằng
Thằng say nói cuội nói trăng
Nói thơ , nói phú sang hèn thấp cao
Có khi cũng nói tầm phào
Cô này em nọ vượt rào phấn hương
Chổng chơ đá ngỏ chông tường
Buồn rơi nước mắt sầu bương tóc xờm
Bữa thường lỡ hẹn chờ cơm
Quên xe mất nón thiệt hơn với người
Đôi khi úp gối khóc vùi
Đôi khi cám cảnh ngậm ngùi thế nhân
Nói chung sai hết trăm phần
Dưới con mắt của thế nhân mắt bà
Biết còn em có hiểu ta
Yêu em anh rất thật thà rất say.
30, Anh Hiểu Và Anh Say
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Em ngần ấy! Suy tư, chìm thổn thức
Trỗi cung đàn điệp khúc trải canh thâu
Khiến người nghe, dạ cảm xúc biết bao
Nơi sâu thẳm gợn trào lên ngọn sóng
Em ngần ấy! Trầm ngâm, niềm lắng đọng
Vấn vương hình ảnh bóng của yêu đương
Lắm bâng khuâng, thao thức dưới quạnh trường
Da diết nhớ, u buồn khơi ý nhạc
Em ngần ấy! Tơ vương chồng chất ngất
Sớm trưa chiều man mác nỗi băn khoăn
Lúc say sưa ấp ủ một vầng trăng
Khi lo ngại trăng tàn rơi đỉnh núi
Em ngần ấy! Ra vô mình thui thủi
Ôm mối sầu nhức nhói chích thịt da
Cố lãng quên, tìm khuây khoả phôi pha
Nhưng vẫn cứ ngân nga hoài giữa trái
Em ngần ấy! Lên thuyền xuôi nước chảy
Với cõi lòng mê mải vượt trùng khơi
Mong rồi đây sẽ đến được tận nơi
Nào hay đâu khung trời đầy phong vũ
Em ngần ấy! Khuya từng khuya nghiêng trở
Lạnh chiếu đơn, than thở chỉ riêng mình
Ai khối tròn treo đỉnh tận, lung linh
Em sương mỏng bồng bềnh theo ngọn gió…
Tiểu Quỳnh ơi! Tâm hồn em sáng tỏ
Tợ ánh vàng rực rỡ phả màn đêm
Cho không gian thưởng thức dãy êm đềm
Hưởng mát thổi ru yên, cành giọt nhểu…
Tiểu Quỳnh ơi! Anh say và anh hiểu
Quả tim tình nặng trĩu luyến lưu sâu
Chuỗi tháng ngày luôn âm ỉ quặn đau
Nhìn đôi bóng chân cầu, khao khát bước…
31, Chiều Say
Tác giả: Ngọc Thạch
Lưng trời lãng đãng khóm mây trôi
Phía cuối chân mây đã buông rồi
Ánh Hoàng hôn gởi qua sóng tóc
Nơi bến mê nào, lạc thơ tôi.
Em ru sương khói nhẹ nhàng bay
Trăng non đầu tháng bỗng hiện gầy
Tiếng tơ trong vắt như mời mọc
Những ánh sao mờ lả lướt say.
32, Chỉ Say Một Nàng
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Thương ai thương cả đường đi
Thương ai thương đêm khuya trăng mờ
Thương ai thương mãi ngày qua
Thương ai thương cả bóng khuya đêm về
Thương ai mà ngồi đến khuya
Thương ai ngồi tiễn trăng đi qua rèm
Thương ai đêm xuống thấy thèm
Thương ai mà chẳng lặng im trong lòng
Thưong ai đêm nhớ ngày mong
Thương ai sao gọn tấm lòng khi xa
Thương ai ngồi tiễn trăng tà
Thương ai mà vẫn lòa xòa đêm mơ
Thương ai cho gọn lời chờ
Thương ai mà thấy bão mưa phủ đầy
Thương ai thương mãi đêm này
Thương ai mà lại chỉ say một nàng
33, Chén Tình Say
Tác giả: Hồng Dương
Hãy nâng chén men tình đầy uống cạn
Cho trăng trôi phiêu dạt bến bềnh bồng
Cạn đi em ta cạn chén cay nồng
Say men ái thỏa lòng mây hương vọng
Hãy uống hết nhẽ phôi pha rát bỏng
Gạt lệ sầu ôm bóng vỡ hoang mơ
Sắc vàng tươi trăng cười cợt đôi bờ
Đêm mắc cỡ rã mờ sương ướt nhẽm
Nghiêng đáy chén nuốt đi sau cơn nghẹn
Trắng nuột nà bẽn lẽn nỗi chi em
Giọt sương đời lăn phắt ngã trăng đêm
Để sóng vỗ lữ mềm miền say đắm
Đêm tỏa sáng lung linh làn hoa thắm
Bến đam mê men ngấm hết vị tình
Đom đóm vờn lóng lánh ánh rung rinh
Xin ngắt nụ thật xinh đồi tuyệt đỉnh
Trăng trắng tuốt ngật ngờ nằm yên tĩnh
Nhạc xập xình khuy đính nốt pha son
Cạn đi em cạn hết giọt tâm hồn
Đêm thỏa sức sâu nguồn mê kỳ vĩ
Nào ta rót đầy chén tình tâm ý
Mật ngọt thơm thỏa chí hết ngưỡng đời
Cho đêm nay bong bóng vỡ giữa trời
Trăng nức nở… trăng rơi hồn bạt vía…
34, Chén Đắng Ta Say
Tác giả: Nguyễn Thanh Diệp
Nhấp cạn chén đắng ngẫm đời say
Ta say quên hết nỗi đau này
Tình người bạc bẽo như làn khói
Lưu luyến làm gì tình đổi thay.
Ngày xưa ta nguyện tay nắm tay
Dệt bao mộng đẹp gửi trời mây
Mà nay người đã quên tất cả
Tình xanh, mộng đẹp như gió bay?
Chén đắng giờ đây ta với ta
Nâng chén cho quên bóng dáng ngà
Nỗi buồn chợt đến trong khóe mắt
Nhìn quanh chỉ thấy ta với ta.