Chùm Thơ Tháng 9 – 30+ Bài Thơ Tình Tháng Chín Mùa Thu Đầy Xúc Cảm

0
471

Tháng 9 là lúc mùa thu bộc lộ rõ ràng nhất, thu dường như hiện diện khắp mọi nơi, từ những cánh lá vàng rơi, đến không khí trong mát, có chút se lạnh về đêm. Tháng 9, lòng người cũng rạo rực hay u hoài với nỗi niềm riêng. Có người nhớ tới cái thời học sinh, có người lại nhớ những buổi hẹn hò một thuở đã trôi vào dĩ vãng…

Tháng 9 cũng là lúc mùa đông bắt đầu len lỏi vào trong những cơn gió, báo hiệu một mùa lạnh giá héo tàn, nên khiến tâm hồn người thi sĩ phải thổn thức. Vì thế, tháng 9 cũng là mùa của thi ca.

Hôm nay, xin mời các bạn thưởng thức 30 bài thơ tình tháng 9 đong đầy cảm xúc và hoài niệm được sưu tầm bởi Blog Chùm Thơ.

1, Tháng 9 Nào Em Đến?

Tháng chín nào em đến ngày mai?
Mùa thu mới, bờ vai ấm áp
Tuổi đôi mươi tròn đôi câu hát
Bụi tình đầu phai nhạt trên môi

Tháng chín nào ở lại cùng tôi?
Trong những chiều hoàng hôn gió vỡ
Ai, ai đấy? Tôi không còn nhớ!
Khoảng thu buồn nghiêng dệt vầng mây

Tháng chín nào còn lại nơi đây
Giữa khoảng “tôi”, đôi đầu tình ái
Tháng chín nào đã trôi xa ngái
Tháng chín nào em đến ngày mai?
(Huỳnh Minh Nhật)

2, Tháng Chín Và Em

Tháng Chín về… gọi những mùa thương
Thu đã sang, nắng dường như cũng nhạt
Chiều buồn tênh nghe lao xao gió hát
Bước em về… xào xạc tiếng lá rơi

Ngõ nhà ai khóm cúc đã vàng tươi
Hương ổi thơm như thơm mùi quê Mẹ
Trời xanh trong mây lững lờ trôi khẽ
Nghe bâng khuâng lãng đãng cả khuông chiều

Khóm tường vi tim tím thật đáng yêu
Thu man mác nhưng rất nhiều thi vị
Em thả bước lòng mênh mang đến thế
Nhớ ngày nao, kỷ niệm của đôi mình

Mùa dã quỳ và em đã gặp anh
Nợ hay duyên kết chuyện tình hai đứa
Đời ngược xuôi ta vẫn hoài cách trở
Nên chiều nay dạo bước thấy thu buồn

Chút ráng đỏ le lói phía hoàng hôn
Em đếm bước nốt đoạn đường quen thuộc
Bỗng đâu đây văng vẳng lời bài hát
“Riêng một góc trời” thánh thót khúc Thu ca

Tác Giả: Hồng Mây

3, Tháng 9 Yêu Thương

Tháng chín về còn lại chút heo may
Ngẩn ngơ bay trên từng ô cửa nhỏ
Hương sữa thơm cuối trời thu bỏ ngỏ
Câu yêu thương cháy đỏ sắc mây chiều.

Tháng chín về phố cũ bỗng phiêu diêu
Thu khắc khoải cánh diều bay chao đảo
Ai trở về nép mình sau cơn bão
Lục tung trời tìm màu áo xưa xanh.

Tháng chín về giọt nắng cũng mong manh
Gọi nhớ thương đan thành mưa giăng mắc
Mưa mùa ngâu cuối con đường xa lắc
Cho ai kia nhắc mãi mối duyên đầu.

Tháng chín về mình anh đứng thật lâu
Bên hàng cây dãi dầu nghiêng trút lá
Anh nhớ em lòng anh bâng khuâng quá
Tháng chín về anh hoá đá chờ… em.
(Lê Gia Hoài)

4, Tháng 9 Mùa Thu

Thu về cho cây thay lá
Thiên nhiên chuyển khúc giao mùa
Vấn vương hương nồng mùa hạ
Nhịp sống xáo động chen đua

Hạ tàn thu về tiếp nối
Nắng lửa cháy sạm làn da
Cơn mưa xua đi nóng hổi
Hương cốm, hương tình đậm đà

Tháng 9 mùa thu kỉ niệm
Ngày ấy chúng mình bên nhau
Yêu thương tràn trề âu yếm
Cứ tưởng thu mãi giữ màu

Thu này em thay áo mới
Tung tăng, xúng xính, rộn ràng
Mặc cho điều gì mong đợi
Nỗi niềm cứ mở thêm trang

Thu về cho vàng hoa cúc
Thêm hoa sữa thơm nồng nàn
Thiên nhiên còn nhiều uẩn khúc
Tình người lưu mãi nhân gian

Tôi yêu mùa thu Hà Nội
Chẳng nhớ từ thuở bao giờ
Mỗi khi thấy lòng bối rối
Lại muốn trở về tuổi thơ

Tháng 9 đã mùa lá rụng
Có lẽ tại bởi mùa thu…

 Tác Giả: Hồ Như

5, Tình Khúc Tháng Chín

Tháng chín đến rồi mình hò hẹn nhé em!
Bên góc sân trường lần đầu ta gặp gỡ
Bao tháng hè xa lòng tràn đầy nhung nhớ
Khi mùa thu về trời trở gió tinh khôi

Tháng chín về rồi ta hò hẹn nhau thôi
Những buổi trường tan ta cùng về chung lối
Đếm những vòng xe cứ quay đều thật vội
Những buổi trưa nồng áo đẫm ướt mồ hôi

Tháng chín đến rồi mình hò hẹn em ơi !
Sài Gòn vào Thu cả đất trời êm ả
Em giấu mùa Thu vào muôn ngàn sắc lá
Bất chợt những chiều cùng hứng giọt ngâu sa

Tháng chín về rồi ta nắm tay bước qua
Cùng đón mùa Thu đang hòa ca rạng rỡ
Mình lại hẹn hò như ngày đầu bỡ ngỡ
Giấu những nồng nàn sau trang vở tinh khôi !
(Toàn Tâm Hòa)

6, Tháng Chín

Tháng chín rồi thu mới chỉ chớm xanh
Có nỗi nhớ nay bỗng thành xưa cũ
Có ánh mắt xưa điệp trùng quyến rũ
Bụi thời gian chợt mờ phủ rêu phong

Chiều tàn dần ta đi giữa phố đông
Thoáng trong gió thật nồng hương sữa
Thấy mắt thu sau tán bàng chớm đỏ
Hơi thở phập phồng trong gió heo may

Hát đi em trong khao khát đắm say
Ta đang sống những ngày thu đẹp nhất
Mây như men và nắng vàng như mật
Trẻ tựu trường vui gom chật không gian

Gác nhọc nhằn bỏ lại những lo toan
Ta lạc bước miên man chiều tháng chín
Ngắm màn đêm chia tay ngày bịn rịn
Chợt thấy đời mình phủ kín những tình thu

Tác Giả: Nguyễn Biên

7, Khúc Mưa Tháng Chín

Đêm rắc mưa cho hương đầy tóc
Tháng 9 về quanh những gót chân
Phố xá chờ nhau đèn thao thức
Soi buồn chưa rõ mặt tình nhân.

Con đường có lần em qua đó
Hẹn hò cho đỏ dấu son môi
Tôi về không kịp như đã hứa
Giọt mưa xoá mất bóng em rồi!

Bàn tay lùa trong di tích đá
Nhặt chút hương xưa để nhớ đời
Hàng cây bàng mấy lần thay lá
Mà nghe hối hả bước chân tôi.

Chỗ có bảng chỉ đường rẽ trái
Mưa bay đâu còn thấy lối vào
Tôi nhìn tôi lạ người lạ phố
Cỏ xanh mọc đã quá đỉnh sầu…
(Hư Vô)

8, Tháng Chín Về

Tháng chín về thu lại đẹp như mơ
Em bồi hồi gieo vần thơ nhung nhớ
Nơi xa ấy mà chỗ anh đang ở
Nắng có vàng hoa có nở thêm không?

Tháng chín về thu vẫn cứ mênh mông
Như tình em mùa bão giông gió chướng
Cứ ào ạt chỉ quay về một hướng
Gửi muì thơm hương cốm mới cho anh

Tháng chín về cây vẫn mướt màu xanh
Sợ heo may làm đổi thay sắc lá
Thu giữ mãi những tháng ngày êm ả
Hay úa vàng tàn tạ rụng mất thôi

Tháng chín về càng thấy dạ bồi hồi
Mây kéo đến sẽ làm trôi ánh nắng
Em sợ lắm đêm trăng rằm xa vắng
Một bóng hình im lặng chẳng anh bên

Tác Giả: Chung Mai

9, Tình Thơ Tháng 9

Và tháng chín em về trong gió nhẹ
Nắng muộn màng hôn khẽ lọn tóc mai
Lá thu vàng đùa cợt bước chân ai
Mây ngũ sắc bọc thơ tình, anh khẽ

Và tháng chín, bóng em nghiêng, về gặp gỡ
Tim ngập ngừng thu tím đón mưa sang
Mơ áo em, sim tím, nét đài trang
Lối vào yêu, anh nghe ngàn vụn vỡ

Và tháng chín em không về con đường ấy
Lời yêu em chưa kịp hát đôi câu
Vọng tim si chùng điệu tủi sầu
Em về đâu? Đàn xưa đã gãy.
(Vũ Thư Nguyên)

10, Tháng Chín Về

Tháng chín về điệp cuối vụ vẫn tươi
Nắng làm má em như thời con gái
Nụ cười buổi mai làm anh nhớ mãi
Cái buổi hẹn hò ngượng ngịu năm xưa

Tháng chín về mang cả những cơn mưa
Mà lòng anh vẫn đang có lửa
Bè bạn quanh mình đã thành đôi lứa
Sao chúng mình vẫn cách xa nhau

Tháng chín về thời gian qua mau
Thu lại đến cho cây thay lá
Năm tháng hay làm người ta đổi dạ
Em có còn thương nhớ anh không?

 Tác Giả: Nguyễn Đình Văn

11, Tháng Chín Khai Trường

Tháng chín về nghe trống giục vang xa
Em thướt tha áo dài bay trong nắng
Bầu trời xanh và mây trôi lặng lặng
Đi đến trường cố gắng học hành thôi

Một mùa hè ghi nhớ chẳng phai phôi
Hoa Phượng đỏ bồi hồi bên cửa lớp
Hàng mi cong dưới cây bàng tán rợp
Nấc nghẹn ngào chia tay lớp ngày xưa

Tháng chín về đâu đó những cơn mưa
Ngày khai trường em như vừa tuổi mới
Những ước mơ không bao giờ chờ đợi
Hứa với lòng vươn tới một vì sao
(Quách Tỉnh)

12, Tháng 9

Tháng chín vừa đến đó em
Tháng tám còn thèm chút xiu gì không
Ví như lời rót một ong
Hay nụ hoa hồng ai đó chưa trao

Tháng chín ta hãy gom vào
Gom hết ngọt ngào chứ để thu sang
Mà thu có tình khúc vàng
Hãy kiếm một chàng nhanh nhé thu ơi

 Tác Giả: Tú Nguyễn

13, Tình Mưa Tháng Chín

Mình về góc phố mưa bay
Hạt mưa còn mãi rơi đầy
Long lanh xuôi dòng kỷ niệm
Dịu dàng theo vòng gió lay

Hạt lăn dài thấm không gian
Nhẹ buông lơi trên phím đàn
Khơi lòng em ngàn giọt nhớ
Khắc khoải hồn giữa thu sang

Đường lá đổ vàng bước qua
Mưa ký ức chẳng nhạt nhòa
Hạt bay theo mùa lá úa
Xào xạc cung trầm thiết tha

Mưa thì thầm ấm môi trinh
Đêm hồng ái ngát hương tình
Thu phong vờn hôn tóc rối
Gió mưa hòa khúc mơ xinh

Tình mưa thu ngọt tháng chín
Nồng nàn ướt mãi đời nhau…
(Tiểu Vu Vi)

14, Chào Tháng Chín

Em đợi gì khi thu sắp đi qua
Giọt nắng chiều cũng vỡ òa nhung nhớ
Ngọn gió mùa hình như còn trăn trở
Bởi dại khờ em cất giữ trong tim

Em đợi gì mà cứ mãi kiếm tìm
Hình bóng cũ đã chìm vào ảo ảnh
Ly rượu đắng ngập bờ môi sóng sánh
Gánh nặng đời em mang cả trên vai

Em đợi gì sao chẳng thấy ngày mai
Giọt nước mắt mãi lăn dài buồn tủi
Đêm cô đơn một mình trong bóng tối
Vết thương lòng đem vá lại lành hơn.

Em đợi gì mà chỉ thấy giận hờn
Khoảng trống lớn căn phòng xưa chật hẹp
Có phải chăng đời người là mảnh ghép
Khuyết một phần bức vẽ chẳng thành tranh

Tác Giả: Dạ Thảo

15, Mai Tôi Đi Trời Mùa Mưa Tháng Chín

Mai tôi đi trời mùa mưa tháng chín
Còn gì không những kỷ niệm u sầu
Mưa chập chùng trên phố xưa mù lối
Tôi đi rồi thôi đừng nhớ gì nhau

Mai tôi đi hàng cây xanh nỗi nhớ
Chỉ riêng em giờ chắc cũng quên rồi
Cơn mưa xanh biếc buồn nơi cuối phố
Tình chúng mình rồi cũng rất xa xôi

Mai tôi đi đừng nhìn theo tiễn biệt
Dù dấu yêu ngày cũ rất mặn nồng
Đêm tự tình trong vòng tay đắm đuối
Mà bây giờ hai lối có buồn không

Mai tôi đi tháng ngày dài phiền muộn
Bước chênh vênh như lạc lối giữa đời
Hành trang tôi chỉ mối tình tha thiết
Trong tim buồn trời tháng chín mưa rơi
(Khiếu Long)

16, Tháng 9 Lại Về

Dẩu cách xa muôn trùng dịu vợi
Thăm thẳm nổi lòng chan chứa với quê hương
Ngày ra đi chưa nói lời hẹn gặp
Đến miền xa mấy núi chập chùng buông

Lòng vợi nhớ về miền phẳng lặng
Nơi sóng biển hát tặng ngàn lời ru
Rặng dương Thông bình minh reo đón gió
Chiều hoàng hôn hương nồm lòng khoái lạ

Ôm ấp hoài bao kỷ niệm tuổi thơ
Với lũ bạn no đùa bên sông vắng
Sớm tối cùng nhau bắt cáy đuổi chim
Bổng thoát lớn chẳng đứa nào nhớ nữa

Tạm quay bước đi về miền sơn cước
Mang trong lòng bao nổi nhớ niềm vui
Tháng 9 về bồi hồi bao nhung nhớ
Xao xuyến lại tìm phút tựu trường xưa

Thoáng đâu đây ánh mắt nụ cười thương
Khoảng trời xưa nay biết đâu tìm lại
Dẩu biết thế vẫn nhớ thời xa vắng
Có bóng bạn tôi theo suốt cuôc đời

Tác Giả: Võ Tuấn Ngọc

17, Tháng 9 Về

Tháng chín đã về có phải không anh
Hoa đầu cành long lanh, chiều thu cuối
Nắng hong vàng áng thơ tình viết vội
Se sắt lòng, bối rối nhớ anh hơn !

Đêm tháng chín giấc ngủ có chập chờn?
Gió heo may cũng khóc hờn anh ạ
Bông cúc quỳ nở hoa vàng đẹp quá
Bởi nhớ anh nên lá chẳng xanh màu!

Tháng chín rồi, anh vẫn ở nơi đâu?
Hay đã quên lời hẹn đầu gặp gỡ
Qua ngày lễ chúng mình chung nhịp thở
Em đợi chờ không thể lỡ anh ơi!

Tháng chín về môi sẽ chạm bờ môi
Khúc tình thu nhân đôi ngày hạnh ngộ
Chiều hoàng hôn tương phùng ta thổ lộ
Khát khao ơi, mưa dẫn lối anh về…
(Chiều Tím)

18, Tháng Chín Qua Rồi Anh

Tháng chín qua rồi anh có hay?
Heo may gió thổi lá vương đầy
Đường xưa lối cũ giờ trầm lắng
Như thể nỗi buồn nhuốm màu mây

Tháng chín qua rồi em đứng đây
Kỉ niệm tha thiết, dâng ngập đầy
Người đi cách biệt chim tăm cá
Khi nao trở lại ở chốn này

Tháng chín qua rồi gió lạnh thay
Con chim lẻ bạn kiếm vui bầy
Lặng lẽ mình em âm thầm bước
Biết đến bao giờ được sánh đây

Tháng chín qua rồi, tím màu mây
Cõi lòng đau đớn em nhìn cây
Cơn mưa vàng vội đâu trút xuống
Mong đợi người về ấm vòng tay

Tác Giả: Tuyết Hà Nam

19, Tháng Chín!

Nụ cười trong mắt hồn nhiên quá!
Tháng chín tơ non áo lụa bay
Áo trắng… tinh khôi như ý ngọc
Dịu dàng chi lạ! “điệu” như mây

Tháng chín trời xanh gọi gió về
Tóc mềm tay nõn nhẹ vân vê
Mùa thu ngơ ngẩn quên kẹp tóc
Chảy xuống bờ vai một mái thề

Gót hài nhu nhú bước hồn nhiên
Lối cỏ xanh như giấc mộng hiền
Em bước… tang tình con bướm trắng
Ngẩn ngơ lầm tưởng dáng nàng tiên

Một chùm khúc khích bên khung cửa
Thương quá đi nờ đôi mắt nai
Tháng chín lòng non như giấy mới
Ngượng ngùng khi chạm mắt con trai…
(Nguyễn Lãm Thắng)

20, Mộng Lứa Đôi

Tháng chín giao mùa em có hay
Vàng Thu lá rụng xuống chân ngày
Trăng tàn một thủa lưu luyến nhớ
Hai đứa tỏ tình tay nắm tay

Tháng chín mùa păng tím ngỏ lời
Má lúm đồng tiền chứa đêm vơi
Trời thả giọt buồn lên khóe mắt
Hồn anh chết lặng đến muôn đời

Tháng chín mẹ cha dạm hỏi nàng
Ra giêng ngày đẹp lúc Xuân sang
Trầu xanh gấm đỏ vui hai họ
Thỏa mộng yêu đương thiếp với chàng

Tháng chín phượng rơi tạm biệt Hè
Rợp mầu tím oải nghĩa phu thê
Én lượn chao nghiêng từng đôi nguyện
Chắp cánh uyên ương trọn kiếp thề

Tác Giả: Cao Thành

21, Khúc Mùa Thu

Tháng chín về trời nhạt nắng chơi vơi
Khung trời thả muôn nơi hương hoa sữa
Thu vàng chín lá bay bay lần lữa
Gió se se mở cửa gọi giấc tình…

Tháng chín buông sương mát dịu lung linh
Môi ai vỡ nụ xinh hình bóng nguyệt
Trăng ngời sáng cho đêm nay diễm tuyệt
Trời Hà Thành đẫm tiết sắc mùa thu…

Đêm lắng nghe âm điệu của lời ru
Hồ gợn sóng sương du miền qua mộng
Hồ Hoàn Kiếm ánh đèn soi lồng lộng
Tà áo ai lay động cả mặt hồ…

Tháng chín về sa đáy mắt ngây ngô
Đêm gọi nhớ trăng tô làn má thắm
Hàng mi chớp chợt đôi môi ướt đẫm
Nhớ một người xa lắm… hỡi mùa trăng…

Khúc mùa thu gửi đến lọn gió êm
Đùa trên tóc ru đêm vào giấc ngủ
Bên góc phố ngọn đèn vàng sương phủ
Trăng trên cao vẫn đủ ánh em về…
(Hồng Dương)

22, Tháng Chín Lại Yêu

Tháng chín hết buồn tháng chín ơi
Ta khép đau thương tiễn một thời
Mầm hoa trổ sắc nơi lá rụng
Gió mới lùa mây nắng sáng ngời

Tháng chín lại yêu tháng chín ơi
Chữ thơ đã chọn tình tuyệt vời
Cất gọi cố nhân từ xa vợi
Hãy là im lặng nơi cuối trời

Tháng chín mùa thu tháng chín ơi
Ta biết yêu thương cùng gió mới
Một xa một nhớ buồn đã chết
Ta đếm niềm vui bằng lá rơi

Tháng chín lại yêu tháng chín ơi
Lòng người muôn thuở đầy lại vơi
Như thu muôn thuở của đất trời
Tháng chín sầu rụng lá vàng rơi

Tác Giả: Quốc Phụ

23, Khúc Tháng 9

Này tháng chín, mùa thu về rất sẽ
Em biết không? Tôi kẻ đứng bên đường
Hồn tháng chạp, cuối đời khua tiếng gậy
Em từ tâm có đủ lượng bao dung?

Này tháng chín, mùa thu về như thể
Giữa đêm qua, có kẻ lén vào
Vườn hạnh phúc một người đang tập nói
Chàng phục sinh như một giấc mơ

Này tháng chín, mùa thu hồng, lối biếc
Mưa ở đâu? Ướt trí nhớ ai?
Chàng đứng lại bên kia bờ nước cuốn
Em bên này có lạnh đôi bàn tay?

Này tháng chín, mùa thu về rất mới
Bởi hôm qua có kẻ qua đời
Hồn thánh thiện lối vào thơm cỏ cũ
Em xạ hương từ quá khứ tôi

Này tháng chín, này em, này tháng chín
Em biết không, tôi, kẻ đứng bên đường
Hồn hải điển có bao giờ qui thuận
Bỗng bình minh như một cửa gương

Này tháng chín, lược đời tôi, hãy chải
Và cho tôi sợi tóc cuối chân ngày
Đêm tháng chạp tôi sẽ ngồi nối lại
Những con đường (những sợi tóc rơi)
Những con đường mãi mãi chả ai thôi
Quên nhắc đến bởi chính hồn em đó

Này tháng chín, nghe không lời nói nhỏ:
“Hoàng hôn em, tôi gửi một que… diêm”
(Du Tử Lê)

24, Tình Thơ Tháng 9

Anh lại tìm , nhặt nhạnh mấy vần thơ
Giữa trời thu nắng vàng mơ trãi nhẹ
Tiếng nhạc buồn du dương chiều lặng lẽ
Thoáng nồng nàn hoa sữa khẽ đưa hương

Lang thang buồn tìm kiếm chút tình vương
Vàng lá rơi trên con đường yên ả
Se se lạnh chút heo mây vội vã
Dạ bùi ngùi rời rã những nhớ mong

Đã bao lần cứ lặng lẽ ngóng trông
Cũng đôi lần chờ mong lần hò hẹn
Nhưng yêu thương mãi giấu trong câm lặng
Rồi tháng ngày cứ lặng lẽ trôi đi

Bản nhạc buồn xin đừng mãi lâm li
Mong hoàng hôn buông nhẹ đi mong mõi
Gói ân tình vào vần thơ khoắc khoải
Để nỗi lòng hoang hoải cuối trời xa

Tác Giả: Mai Xuân

25, Muôn Trùng

Tháng chín về thu rót mật hương say
Trăng thu nhẹ bay bay trong sương gió
Thu gợi cảm nhớ em từ dạo đó
Tóc em thơm hoa cỏ nắng rung rinh

Đôi môi em chín đỏ mọng tươi xinh
Cho anh chết đắm chìm trong ngây dại
Mùa thu ấy có gì còn sót lại
Dư vị mềm đọng mãi miệt đê mê

Bóng trăng nghiêng chờ đợi lúc chiều về
Bờ thơm thảo bổng tê lời ru động
Đơm trái chín men tình xưa lồng lộng
Huyết si ngây buông sổng tự bao giờ

Tháng chín đơm hương sữa lảng bơ vơ
Ngọc lan trắng muốt bờ khan cỏ mọc
Em đợi anh có bao giờ trách móc
Thu đậy hồn tan ngọc bích mùa trăng

Gió thu lay làn tóc xõa mênh mang
Sương ngấp nghé lặng lan theo khí mát
Trái tình chín vị thơm tho thèm khát
Nắng mù xa chếch vạt bến thu ngời…

Anh nhớ em thảng thốt một đôi lời
Em có nhớ sóng chơi vơi bến nước
Đêm tháng chín đong đầy thêm mộng ước
Đến bên nhau ta bước giữa muôn trùng…
(Hồng Dương)

26, Cô Đơn Tháng Chín

Tháng chín sắp đi sao anh chưa trở lại
Em mong hoài với nỗi nhớ mênh mang
Cơn mưa chiều cũng đã khóc giúp em
Bởi nước mắt của em giờ khô cạn

Tháng chín này sao lòng thấy hiu quạnh
Gió heo may đang khe khẽ lùa về
Tái tê hồn cứ ngỡ như cơn mê
Sẽ có anh chỉ một hai hôm nữa

Đông sắp tới mà còn đâu lời hứa
Ta sẽ là hai nửa xếp chung tình
Duyên chúng mình thiên định phải không anh
Sao lúc này em cô đơn tuyệt vọng

Niềm hạnh phúc bây giờ đã tắt lịm
Anh bặt tin chắc quên hết tình mình
Thôi cũng đành lặng lẽ kiếp nhân sinh
Cầu tháng mười mi đừng nên đến nữa…

Tác Giả: Huyền Diệu

27, Nỗi Niềm Tháng Chín

Tháng chín về theo làn gió heo may
Cái nắng nhạt cứ hao gầy đi mãi
Mưa bất chợt giăng vào lòng khắc khoải
Lá đổi mùa xào xạc cả chiều thu

Tháng chín về chiều bảng lảng sương giăng
Ướt mái tóc cho dày thêm nỗi nhớ
Hoàng hôn dốc ai một mình đứng đợi
Ai có về cho ai bớt nhớ mong

Tháng chín về vằng vặc ánh trăng suông
Cho đêm dài cứ chơi vơi mộng mị
Chị Nguyệt buồn, Cuội chăn trâu bỏ đói
Ngó trần gian ai tát nước đầu đình

Tháng chín về con phố nhỏ đơn côi
Chùm hoa sữa đêm tỏa hương ngào ngạt
Ai ngẩn ngơ nhặt cánh hoa vụn vỡ
Nhớ ùa về ai lạc bước nơi đâu

Tháng chín về ai lỡ hẹn với ai
Để hàng cây cứ khát thèm cơn gió
Trên thiệp hồng một dòng tên bỏ ngỏ
Biết bao giờ mới điền được tên ai.
(Trần Thanh Xuân)

28, Tháng Chín Ơi

Tháng chín về rồi nhớ lắm em ơi
Dẫu đôi nơi hai phương trời xa ngái
Muốn nắm chặt tay nhưng lòng còn e ngại
Em về đi kẻo khờ dại hồn anh

Tháng chín về rồi sương rơi long lanh
Thương nhớ lắm tim lành trao em mãi
Núi cách sông ngăn trái yêu vụng dại
Đã làm anh tê tái tháng năm dài

Tháng chín về rồi đậm sắc chẳng phai
Mùi hoa sữa đan cài bao mong ước
Hãy cùng anh chung con đường phía trước
Dệt yêu thương và mơ ước tương lai

Tháng chín về rồi ai có nhớ ai?
Và thổn thức mong hoài bên nhau mãi
Thu mùa nay sắc màu không hoang hoải
Tháng chín về rồi ta mãi yêu thương

Tác Giả: Trọng Lộc

29, Tháng Chín Ơi

Tháng chín ơi, gọi thôi mà như khóc
Mùa thu mưa vẫn thu biếc ran râm
Vịn vào đâu cũng hụt hẫng phân vân
Em lẫn khuất giữa muôn vàn lối phố

Tháng chín ơi, guốc son hoài em gõ
Anh cầm lên sợ gặp lắm heo may
Phải bàn tay mà trái cũng bàn tay
Gót nhỏ nhắn cơ hồ chim giấu tiếng

Tháng chín ơi, tình ở đâu hiển hiện
Bài thơ ngoan mùi lá ngấu trên cành
Vần cuối cùng anh dành để đi hoang
Trễ tràng vậy nên khói buồn bỏ ngỏ

Tháng chín ơi, có niềm vui thi đỗ
Em đến trường ai lẽo đẽo chân theo
Hàng quán rong giọng cười vỡ tuôn reo
Bạn học mới, chỉ tương tư là cũ

Tháng chín ơi, tóc đen tuyền vai ngủ
Tà áo thêu dấu ái tợ xưa ơi
Vụng về tô len lén vết son môi
Bước vào lớp để ghế bàn ngây ngất

Tháng chín ơi, chắc gì chưa đánh mất
Ai vụng về bỏ túi giọt mưa tan
Vàng cúc hoa trải cổng sỏi huy hoàng
Lại có kẻ, giống thuở anh, ngơ ngác

Tháng chín ơi, chỗ ngồi dường hóa chật
Nhật ký kia dẫu trống một tên người
Nụ hôn nhàu trốn biệt ở tăm hơi
Giở đọc lại Nguyên Sa tìm tháng sáu

Tháng chín ơi, cứ dặn mình kiêu ngạo
Gã thất tình vờ đứng hát nghêu ngao
(Daocongdien)

30, Tháng Chín Đợi Chờ

Tháng chín hẹn rồi sao em không đến
Góc phố xưa bao thương mến vắng tanh
Trời hôm nay không mây quá trong xanh
Buồn mắt đợi thu tàn canh ngơ ngác

Gió heo may khua lá vàng xào xạc
Em đâu rồi em lạc bước nơi đâu
Anh chờ em trong mưa nắng giãi dầu
Để hoa sữa trắng một mầu nhung nhớ

Tháng chín đợi chờ buồn vào tiếng thở
Mong em về trong xứ sở yêu thương
Tháng chín rồi hoa sữa tỏa ngát hương
Cùng chung bước trên con đường hương nắng

Em ở đâu để con đường hoang vắng
Cho nỗi buồn phơi nắng nặng hương xưa
Hoa sữa thôi rơi em biết hay chưa
Hương đã nhạt trong gió đưa vào nhớ

Anh yêu em một tình yêu dang dở
Tháng chín qua rồi rạn vỡ hương yêu

Tác Giả: Tâm Nguyên

31, Tháng 9 Xa Rồi

Tháng 9 mưa về gợi ta nhớ nhau hơn
Vân vũ cuồng quay đang dỗi hờn vô cớ
Như anh thiếu em, bởi chữ duyên không nợ
Giọt đắng sụt sùi, mà ngỡ nước mắt ai

Phố vắng mưa buồn rơi rả rích chiều nay
Ướt tóc hoa râm nhớ hình hài xưa cũ
Hai mái đầu xanh, một cây dù cũng đủ
Sưởi ấm trong nhau… ấp ủ biết bao điều

Gió cuộn lá vàng nghiêng ngã bước cô liêu
Chớp giật bên đây, sợ ướt chiều bên đó
Hai nỗi cô đơn hướng đời nhau vò võ
Lay lắt đợi chờ… nào biết tỏ cùng ai

Tháng 9 xa rồi, ký ức chẳng nhạt phai
Thổn thức tim anh suốt đêm dài ôm mộng
Gửi chút tình thu, quyện nắng chiều gió lộng
Sưởi ấm một người… từng rung động tim ta

 Tác Giả: Thanh Hồ

Xem thêm: Hình ảnh chữ & stt hay dành riêng cho tháng 9!

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây