Thơ 5 Chữ – Tuyển Tập 30 Bài Thơ Tình Năm Chữ Hay

0
391

Thơ 5 chữ là một thể thơ quen thuộc được nhiều người yêu mến, với cách làm đơn giản, lời thơ ngắn gọn nhưng cũng có thể truyền tải được nhiều những ngụ ý khác nhau, thơ 5 chữ viết được tất cả những cung bậc cảm xúc mà không giới hạn tình yêu hay tình bạn, gia đình, đồng chí,…

Blog Chùm Thơ xin gửi đến các bạn những bài thơ 5 chữ hay về tình yêu, tình bạn, tình cha mẹ của các tác giả nổi tiếng và một số tác giả Blog Chùm Thơ lựa chọn.

1, Mẹ!

Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn

Qua những ngày nắng cháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảy
Mẹ dãi dầu vai xương

Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao nhiều quá nếp nhăn?

Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành

Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa

Mẹ ơi tháng năm qua
Con bây giờ đã lớn
Mười mấy năm xa nhà
Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!

Con cứ hẹn xuân về
Sẽ thăm lại vườn quê
Mà bao mùa mai nở
Vẫn riêng mình thỏa thuê!
(Huỳnh Minh Nhật)

2, Đâu Rồi Cố Nhân?

Bạn hỡi! Ta về đâu?
Khi xa buổi ban đầu
Mái trường xưa lặng lẽ
Áo bạc màu đã lâu

Từng mùa phượng đơm hoa
Mùa áo trắng nhạt nhòa
Mưa chiều phôi phai xóa
Dấu chân người in qua

Dòng đời trôi lặng lẽ
Thời gian khẽ đong đưa
Đời dạt trôi tám hướng
Biết nói sao cho vừa?

Tôi vẫn nhớ những chiều
Kể về chuyện tình yêu
Thời ngây ngô xa vắng
Rượu sưởi nồng ánh trăng

Hay những lúc lặng thinh
Chẳng ai nói một lời
Nghĩ suy về hoài bão
Những gian khổ cuộc đời

Chiều nay rơi mưa bụi
Phượng trải hồng gót chân
Chạnh lòng, tôi chợt tủi
Ôi đâu rồi cố nhân?
(Huỳnh Minh Nhật)

3, Lại Một Chiều Mơ

Chiều thơm như hoa cỏ
Lơ đãng một dòng sông
Em gội đầu bến Hạ
Ta con nước ngược dòng!

Chờ em trong nỗi nhớ
Vành vạnh một tình si
Ta về ngang gió bụi,
Em hững hờ ra đi…

Hoàng hôn nghiêng trong mắt
Nắng lỡ làng trên môi
Người vừa hư vừa thực,
Bên hương say rã rời.

Giêng hai vừa chín tới,
Mùa yêu đã đến rồi…
Sao em còn phiêu lãng
Những phương trời không tôi?
(Huỳnh Minh Nhật)

4, Mưa Đêm

Đêm qua mùa trở gió
Hạt mưa buồn ghé sang
Ướt hàng cây, ngọn cỏ
Ôi nàng mưa đa mang

Tôi ngồi bên khói thuốc
Cõng đêm dài trên vai
Mưa rơi vào ô cửa
Nhạt nhòa bóng hình ai

Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người xa nơi ta?
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua…

Ngày hôm qua? Ôi thôi
Ngày người xa nơi tôi
Ba mùa thu thay lá
Ngày nhân tình chia đôi

Tôi vẫn tìm vẫn đợi
Hỡi nàng mưa khuya ơi?
Mây trời cao vời vợi
Người tôi yêu nơi đâu?

Tôi bước trên lối khói
Người lạc giữa đường mây?
Lời yêu thương chưa nói
Đã xa rời vòng tay?

Tôi chờ trên lối tuyết
Người hát giữa đường trăng?
Một đời tôi tìm kiếm
Người ơi! Nghe hay chăng!?…
(Huỳnh Minh Nhật)

5, Thăm Lại Trường Xưa

Em ghé về trường cũ
Mang chút nắng hanh vàng
Ngó ngàng bên cửa lớp
Hồi ức nào lang thang

Mây buồn trôi đi hoang
Phượng xanh rờn ủ rũ
Đưa em vào giấc ngủ
Một thời em mộng mơ

Áo trắng đó anh ơi
Em giấu vào trong mắt
Mảnh thơ tình góp nhặt
Anh trao tiếng yêu đầu

Thuở ấy biết gì đâu
Cứ ngỡ mình con nhỏ
Lời yêu vừa bỏ ngỏ
Em chôn vào mai sau

Giờ em ghé về đây
Gốc cây xưa vẫn thế
Hàng ghế đá bâng khuâng
Đợi chờ người không đến

Giờ em đã biết yêu
Người tình xưa tình cũ
Em chua xót tình đầu
Người khóc thương tình cuối

Giá như ngày xưa ấy
Viết tình buổi ban sơ
Thì bây giờ có lẽ
Không lạc vào trời thơ!
(Huỳnh Minh Nhật)

6, Thao Thức

Đêm mưa căn gác nhỏ
Em một mình bơ vơ
Phương trời anh có biết
Em nát cả hồn thơ

Trong em trời mùa Hạ
Nhớ anh chợt sang thu
Heo may thêm lạnh buốt
Trăn trở sầu ưu tư

Em võ vàng thao thức
Anh mơ màng giấc say
Đêm nay trời trở gió
Ai ru mình đêm nay
(Hoàng Mai)

7, Trở Gió

Chiều nay trời trở gió
Heo may lạnh cuối mùa
Bên hiên ngoài lá đổ
Đông ơi ! Về hay chưa

Ta nhặt chiếc lá rơi
Dõi mắt phía chân trời
Nắng chiều ươm rất nhẹ
Mây trắng bồng bềnh trôi

Thu chín vàng màu nắng
Tình vẫn còn xa xôi
Phố chiều xôn xao lạ
Ta mảnh đời đơn côi
(Hoàng Mai)

8, Còn Nhau Trong Đời

Em thả vào tim anh
Chút mong manh… sợi nhớ
Anh trả vào mắt em
Những long lanh… giọt buồn

Sợi nhớ và giọt buồn
Hai nỗi sầu nhân thế
Vàng thu mùa tình yêu
Mình quên đi anh nhé

Mai dẫu đời dâu bể
Em vẫn không buồn đâu
Vì tin rằng mình sẽ …
Chẳng bao giờ mất nhau
(Hoàng Mai)

9, Phố Chiều Thu

Thu về nghe trống vắng
Lang thang xuống phố đông
Nắng vàng ươm nhè nhẹ
Heo may se cõi lòng

Phố vui người tấp nập
Dập dìu đôi từng đôi
Chiều ơi rơi chầm chậm
Bay về phía mù khơi

Lối xưa người im vắng
Chỉ mình ta lẻ loi
Nâng chén sầu uống cạn
Lệ lòng ơi đừng rơi

Vui buồn nơi cõi tạm
Phù du kiếp mỏng manh
Buông tay đời còn lại
Những gì… em và anh

Xa cho tình thật gần
Tình gần lại hóa xa
Dòng đời luôn hối hả
Theo thời gian phôi pha

Lang thang chiều xuống phố
Mỏi gối buồn vu vơ
Công viên sầu quạnh quẽ
Chỉ còn em và… thơ
(Hoàng Mai)

10, Bâng Khuâng Chiều

Chiều hanh hao chợt tối
Trời nhỏ giọt mưa sa
Ngày qua đi vội vã
Đêm về ta với ta

Tóc xanh giờ nhạt màu
Suy tư hằn trán sâu
Kiếp người ! ôi ngắn ngủi
Biết ra sao ngày sau

Năm xưa ta gặp nhau
Môi em thắm hoa đào
Tóc anh thơm mùi cỏ
Tình đẹp như trăng sao

Thời gian không ngừng lại
Người thương – ngày thêm xa
Qua dần lời ước hẹn
Đôi mình giọt lệ sa

Thôi anh ! Tình nhạt nhòa
Đời còn nhiều phong ba
Tìm vui trong kỷ niệm
Để ta còn nhìn ta
(Hoàng Mai)

11, Bài Thơ Đầu Tiên

Anh âu yếm tặng em
Những bài thơ nho nhỏ
Kỷ niệm ngày mới quen
Chiều tàn Thu lá đổ

Bên đèn đọc thơ anh
Đơn sơ lời mộc mạc
Nỗi lòng kẻ nhớ quê
Em nghe buồn man mác

“Mười năm thân du tử
Lạc lõng chốn quê người”
Ôm nỗi sầu viễn xứ
Giữa dòng đời ngược xuôi

*Mắt người không bóng núi
Sao dâu biển chập chùng *
Em nửa đời tĩnh lặng
San sẻ nỗi riêng chung

Mai về trong nắng ấm
Xin nhớ mùa hanh hao
Hoa tình yêu nở thắm
Dưới bóng chiều xôn xao
(Hoàng Mai)

12, Thơ Tình Cuối Mùa Thu

Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ

Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
– Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may
(Xuân Quỳnh)

13, Ánh Trăng

Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với biển
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ

Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa

Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường

Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn

Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng

Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình
(Nguyễn Duy)

14, Mùa Xuân Nho Nhỏ

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao

Ðất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Ðất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước.

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.

Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế…
(Thanh Hải)

15, Thuyền Và Biển

Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
(Xuân Quỳnh)

16, Buồn Ơi

Anh xa tôi xa tôi
Nỗi đau nào sánh được
Tôi xa anh xa anh
Cố lội dòng nước ngược

Anh đem giông bão về
Xé tan lời ước hẹn
Thủy chung và hẹn thề
Cho hồn tôi rét mướt

Mười năm anh xa tôi
Ngày về không hẹn trước
Mười năm tôi xa anh
Hẳn là tim gía buốt

Oan trái xưa ai gieo
Những lời thơ tha thiết
Tôi ngỡ là lời yêu
Anh trao tôi tuyệt diệu

Nhưng …sự thật phũ phàng
Anh lạc loài tim hoang
Gieo tình thiên niên kỷ
Tôi anh giờ lìa tan ….
(Hoàng Mai)

17, Tình Mình Không Xa

Xin anh chớ bận lòng
Trời đổi tiết sang Đông
Lá Thu còn xào xạc
Màu Thu còn vàng trong

Bao năm mình đợi mong
Không lâu xa anh nhỉ
Tim ta vẫn thắm nồng
Tình yêu là chân lý

Trăng khi tròn khi khuyết
Tình lúc gần lúc xa
Em không hề nuối tiếc
Những tháng ngày đã qua

Mai cho dù tình ta
Đời phong ba chìm nổi
Vượt qua bao thác ghềnh
Vượt qua trăm vạn lối

Em không lìa xa anh
Giữa cuộc đời dâu bể
Anh thao thức cùng em
Chờ ngày mai anh nhé

Tình yêu luôn là thế
Không hiền hòa dịu êm
Tình càng sóng càng gió
Ta càng gần nhau thêm
(Hoàng Mai)

18, Giọt Cafe Tháng Sáu

Giọt cà phê tháng sáu
Tô đậm chút môi son
Để em còn che giấu
Nỗi khao khát mỏi mòn.

Có hạt đường trong mắt
Lăn vào đáy ly tan
Pha buồn cùng nhan sắc
Hương môi quen nồng nàn.

Tách cà phê đã cạn
Tôi còn biết đắng môi
Có khuấy thêm giọt lệ
Thì buồn cũng vậy thôi!

Mưa sụt sùi tháng sáu
Quán xá mù phố xưa
Mùa đông không chỗ dựa
Một bóng người đong đưa.

Em tựa như huyền thoại
Tôi uống cạn trăm năm
Giọt cà phê pha đậm
Chảy qua đời biệt tăm…
(Hư Vô)

19, Mùa Hoa Cải

Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đương thì con gái
Ðợi tôi chưa lấy chồng.

Tôi rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.

Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình tôi biết thôi
Mình tôi không dám hái
Hoa cải bay về trời.

Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui tôi trở lại
Ngày em đi lấy chồng.

Tôi lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một người con gái
Ðợi tôi chưa lấy chồng
(Nghiêm Thị Hằng)

20, Một Mình Em Đêm Nay

Trăng đêm nay tròn lắm
Rọi xuống cả dòng sông
Lòng tôi chao đảo quá
Nhớ người trăng biết không

Đêm từng đêm khắc khoải
Giọt sầu vương mắt ai
Trăm năm…tình lận đận
Hình bóng nào chia hai

Anh phương trời có biết
Em tìm hoài trong mơ
Giật mình khi trở giấc
Chỉ còn em và thơ

Chỉ còn em và thơ
Bao năm tháng đợi chờ
Tim hồng đang thổn thức
Vẫn mong anh từng giờ
(Hoàng Mai)

21, Tiếng Đàn Đêm

Khúc nhạc trầm em buông
Cung đàn sầu diệu vợi
Đã bao ngày em đợi
Bước chân nào xa xôi

Mưa trong lòng nặng rơi
Cũng bồi hồi con nước
Bên nhau em vẫn ước
Nghẹn ngào lũ miền đau

Nốt thăng thì rớt đâu
Để dây tơ đứt đoạn
Nốt son thì hoảng loạn
Mặn chát bờ môi ngoan

Búp ngọc dạo cung đàn
Phím loan chùng tê tái
Trời gió mưa mê mải
Hoang hoải tiếng đàn đêm!
(Khánh Linh)

22, Bình Yên

Ngõ ôm chèo theo sông
Lại ngược lên với suối
Bắt đầu là bóng núi
Vô cùng như mắt em

Gió níu gió lặng im
Thế là trời để ngỏ
Cho ta đến với mình
Trong thầm thì tiếng cỏ

Anh muốn bế cả chiều
Hôn lên ngày gặp mặt
Tình đầy trăng vẫn khuyết
Em xanh ngày đang xanh

Những chùm quả bình yên
Rời xuống triền núi vắng
Trời muốn nói câu gì
Ngó ta Rồi im lặng!…
(Hữu Thỉnh)

23, Bình Yên

Em gục vào vai anh
Khóc như là con nít
Anh làm sao mà biết
Lòng em giờ nhẹ tênh

Em gục vào vai anh
Nghe ngây ngô gọi dậy
Bên anh em bỗng thấy
Mình sống lại thủa nào

Em gục vào chiêm bao
Xin đừng rời tay nhé
Đừng xa em như thể
Ta chưa từng của nhau

Hãy bên em thật lâu
Để nghe tim thổn thức
Em cần tình yêu thực
Bờ bến người bình yên
(Đặng Hoài Anh)

24, Bài Thơ Tháng Mười Một

Còn chăng là nỗi nhớ
Theo cơn mưa bay buồn
Mùa Thu về ngang phố
Nhân đôi niềm cô đơn

Nhìn ngoài hiên lá đổ
Ôi, quạnh vắng vô cùng
Chạnh lòng câu thơ cũ
Thương quãng đời sau lưng

Còn chăng là kỷ niệm
Như màu thu úa vàng
Những giấc mơ phù phiếm
Tan theo dòng thời gian

Góc riêng tư ngồi lại
Nuôi ký ức một mình
Ngày tháng nào xa ngái
Mùa giao mùa lặng thinh

Còn lại lòng sương khói
Hoài lãng đãng sợi buồn
Ngoài kia thu trở lại
Nhân đôi niềm cô đơn …
(Hoa Nắng)

25, Biển Và Em

Biển vừa nói với em
Nhớ em nhiều như sóng
Nhiều như mây gió lộng
Nhiều như cát biển khơi.

Biển cũng vừa hỏi em
Nhớ anh nhiều không nhỉ?
Lời yêu còn giấu kĩ
Bao giờ mới lấy ra?

Chắc một ngày không xa
Lời yêu rồi sẽ kể
Như Biển nhiều sóng thế
Buồm căng phồng gió khơi.

Biển bảo em gắng đợi
Một ngày mình tìm nhau
Để tim… sóng cuộn trào
Thỏa bao ngày yêu nhớ…!
(Biển Vắng)

26, Thành Phố Đêm Tình Yêu

Thành phố đèn cao áp
Hàng me xanh đêm vàng
Sân khấu trời em hát
Tình yêu trôi mênh mang

Khán giả ngồi hân hoan
Ly cam sành ngọt lịm
Bài ca đêm màu nhiệm
Trải lòng cùng tim gan

Tình ai cùng chứa chan
Cho lòng tôi trúng đạn
Viên đạn tình ai bắn
Cho tim mình tử thương

Đêm là đêm uyên ương
Sao chẳng lời hò hẹn
Mà tình yêu cứ đến
Cho một đời vấn vương?
(Diệp Minh Tuyền)

27, Gửi Tình Yêu

Nếu ta gửi tình yêu
Vào một nơi chân thật
Thì tình yêu của ta
Sẽ thành hương thành mật

Gửi tình yêu vào đất
Được hoa trái đầy cành
Gửi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn gió xanh

Ta trao cả cho anh
Một tình yêu cháy bỏng
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình cho biển rộng

Ta đã gửi cho anh
Một con tim dào dạt
Và anh trả cho ta
Nỗi buồn đau tan nát!

Ta muốn ôm cả đất
Ta muốn ôm cả trời
Mà sao không yêu trọn
Trái tim một con người?
(Đoàn Thị Lam Luyến)

28, Trăng Khuyết

Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
(Phi Tuyết Ba)

29, Đừng Nhìn Em Như Thế

Đừng nhìn em như thế
Cháy lòng em còn gì
Sự nồng nàn của bể
Cuốn mất hồn em đi

Đừng nhìn em như thế
Khắc giờ thành thiên thu
Mắc nợ đời dâu bể
Mắc nợ đời thơ si

Em đành làm chim nhỏ
Đứng hót chơi trong chiều
Thả đôi lời hoa cỏ
Cho đời bớt tịch liêu

Bởi tình yêu có thật
Vĩnh cửu trong cuộc đời
Bởi ghen tuông có thật
Xuống mồ biết có thôi

Đừng nhìn em như thế
Sự dịu dàng nhường kia
Sẽ làm em chết ngạt
Hết một đời thơ si.
(Lê Thị Kim)

30, Have You Seen I Am With You?

Ai đưa bước chân người
Về ngày không nổi gió
Nắng in dấu da người
Lòng tay mồ hôi nhỏ
Ướt đầm cả tay em…
Đôi mắt biếc rối ren
Người trao em gấu nhỏ
Từ nay người là bố
Còn mẹ sẽ là em
Có ngọn gió bình yên
Dịu dàng len đường tóc
Thiết tha đong đáy mắt
Hồ xuân ăm ắp đầy

Thành phố thoảng mưa bay
Tựa đầu dưới tán cây
Em hỏi người, nếu lỡ
Mai này ta chia tay:
Người có nhớ hôm nay
Che má em khỏi ướt,
Người có quên lời ước
Cùng đi khắp thế gian?
Đầy trời mưa miên man
Người mang vai đón lấy
Chạy tìm người không thấy
Em lạnh lòng quay lưng
Trời buồn giận rưng rưng
Dứt bó hồng lả tả
Người qua đường vội vã
Em ngơ ngẩn trong chiều.
Có ngọn gió cô liêu,
Thổi mây chiều buồn bã
Mưa ngừng, thôi ồn ã
Vọng lên tiếng chân ai
Đạp lên ánh chiều phai
Đón bờ vai ướt đẫm
Run run tìm hơi ấm
Môi ướt phủ tay mềm.
“Sao người đành bỏ em,
Giữa hoàng hôn se sắt
Mưa ngập trời giăng mắc
Biết nơi nào anh qua?”

Trăng ngỏ ánh đèn sa
Đôi bóng đổ nhạt nhòa
Bước trước còn chung lối
Bước sau đà chia phôi

Ai mang bước chân người,
Vào biển người bất tận
Em bước đi thật chậm
Mà chiều trôi thật mau
Giây phút cuối nhìn nhau
Dấy lên lòng hờn giận
Thời gian dài vô tận
Xin người chớ rời xa
(Tư Giang)

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây