Chúng ta thường nghe những câu như “gieo nhân nào gặp quả đó”, “gieo gió thì gặp bão”, đó chính là những câu đúc rút từ luật nhân quả. Luật nhân quả có thể nói khái quát là: một người làm việc thiện thì sẽ kết được thiện duyên và đạt được nhiều phúc báo, một người làm việc ác sẽ kết nhiều ác duyên và sau này sẽ gặp nhiều báo ứng đau thương. Luật nhân quả không chừa một ai, chỉ là báo ứng đến sớm hay muộn nên chúng ta thường không để ý và đôi khi không thấy mối liên hệ giữa sự việc.
Hiểu được luật nhân quả giúp con người sống hướng thiện, tránh làm điều ác. Đã có nhiều câu chuyện cũng như bài học về luật nhân quả, hôm nay, Blog Chùm Thơ xin gửi tới các bạn 31 bài thơ về luật nhân quả trong cuộc sống hay và ý nghĩa.
1, Trách Lòng © Phuong Phan
Ai đó rồi cũng sẽ khác mà thôi
Sống chân thành trong luân hồi nhân quả
Yêu trai gái đâu phải là tất cả
Mà vứt tình bổ bã lắm sân si
Ghét thân ta yêu say đắm làm chi
Không dứt được có nên đi hay ở
Thà buông hết để có lần dang dở
Hơn cả đời khổ sở bởi vì yêu
2, Nhân Quả © Vinhthuy Tran
Thời gian tích tắc mãi trôi qua
Thoáng chốc mọi người đều sẽ già
Lắm kẻ giàu sang thỏa ước nguyện
Nhiều người nghèo khổ còn bôn ba
Trách mình trai trẻ ham vui quá
Chỉ biết chơi bời chẳng lo xa
Giờ ngồi hè phố chờ bố thí
Bạc lẻ từng đồng thật xót xa
3, Thời Vận © Ngạo Thiên
Còn thời kẻ đón người đưa
Hết thời đi sớm, về trưa ai màng.
Cuộc đời lắm chuyện trái ngang
Cũng là quy luật, chẳng than trách phiền.
Còn tiền cuộc sống như tiên
Hết tiền đói rách, ai phiền để tâm.
Bao năm cuộc sống sai lầm
Đến khi thức tỉnh, lặng câm nghẹn ngào.
Còn tiền chẳng sống vì nhau
Hết tiền mới thấy, trước sau một mình.
Còn tiền cảm thấy tự tin
Hết tiền cảm thấy, bóng hình chơi vơi.
Sinh thời chẳng giúp người đời
Khư khư cất giữ, chẳng rời khỏi thân.
Cúng dường bố thí chẳng cần
Trời cao lấy lại, dần dần mà thôi.
Trách chi số phận cuộc đời
Làm thiện được phước, ông trời thương cho.
Tiền vàng đầy tủ cơm no
Cho thêm cái vận, của kho cũng đầy.
4, Đời Có Nhân Quả @ Sen Lý
Khi ta lên giọng Chí Phèo
Cho dù đói khổ , giàu nghèo mặc ta
Đừng nên bốc phét điêu toa
Ta cho thằng Chí “chém cha cả làng ”
Đừng nên vênh váo huyênh hoang
Đừng nên lên mặt khoe khoang mà buồn
Những lời cay nghiệt luôn mồm
Bây giờ có thấy vận luôn vào mình ???
Đừng để người khác coi khinh
Làm ơn mắc oán đẩy mình sang ta
Bớt bớt một chút gian ngoa
Bây giờ gặp hạn thì ra ý trời
Đến khi gặp cảnh của ” chị Dậu ”
Tất đèn chui vào xó tối thui
Con Vàng ” lão Hạc ” còn tình nghĩa
Hơn kẻ bạc mồm hay nói người
Sống với bạn ở trên đời
Không phải ai cũng gặp người tốt đâu
Nhưng biết nhìn trước ngó sau
Khi ta thất thế không đau một mình
Có nhiều người nên đọc và ngẫm … ngẫm cho thấm …thấm mà đau …
Các cụ xưa đã có câu
Cười người chớ vội cười lâu
Cười người hôm trước hôm sau người cười
5, Hãy Tin Nhân Quả © HOANGHAI
Đi qua mỗi chặng đường đời
Lòng ta sẽ thấy, lỗ lời trắng đen
Dòng đời tài lợi bon chen
Được rồi lại mất, sang hèn đắng cay.
Tình đời đôi lúc gió bay
Nhiều người vì lợi, đổi thay tính tình
Đôi khi quên cả chính mình
Tham tiền hám lợi, coi khinh đạo trời.
Qui luật nhân quả trên đời
Nghiệp duyên vay trả, không rời khỏi ta
Nhân quả không gần thì xa
Thiếu nợ phải trả, đó là đương nhiên.
Thành tâm ăn ở thảo hiền
Tu nhân tích đức, đời liền đổi thay
Bởi đời có trả có vay
Gieo gì gặt nấy, xưa nay tỏ tường.
Quay về cuộc sống hiền lương
Gieo nhiều phước đức, yêu thương thật lòng
Mai này đời hết long đong
An nhiên tự tại, cõi lòng thảnh thơi !
6, Trời Có Mắt © Đăng Vinh Trần
Phước, Đức, Nhân, Duyên bởi tại người
Luật đời nhân – quả có lâu rồi
Lòng tham lập nhóm vơ rừng ,núi
Dạ hiểm tạo bè vét biển, đồi
Chớ tưởng Trời kia không có mắt
Đừng tin Đất nọ đã câm lời
Trần gian vẫn đó bao gương nổi
Thế sự ngày mai sẽ khác thôi!
7, Thiên Điều Nhân Quả © Vũ Phong
Luật Nhân Quả Thiên điều đã định,
Nó ví như sắc lịnh Phật Trời.
Dù không tin cũng vậy thôi,
Huyền vi siêu đọa Luân Hồi vẫn xoay.
Xưa bạo ác kiếp này cam chịu,
Cảnh bệnh rên liệt chiếu liệt giường.
Thấy người đói rách khinh thường,
Kiếp sau phải chịu đau thương bần hàn.
Xưa chửi mắng, cân gian đếm thiếu,
Nay mắt môi ngọng nghịu mù đui.
Thấy ai khờ khạo giỡn vui,
Kiếp sau ghẻ lở kiến ruồi bám bu.
Xưa mượn Đạo hành tu gian dối,
Nay thành loài chồn sói hôi tanh.
Ăn dùng cá thịt sát sanh,
Kiếp sau gặp cảnh chiến tranh khổ sầu.
Nay cuộc sống sang giàu mạnh khỏe,
Do kiếp xưa vui vẻ giúp nghèo.
Thông minh nhờ phước đã gieo,
Trước xem Kinh Sám hành theo Đạo Nghì.
Mượn ý vận xét ghi phổ hóa,
Nếu hữu duyên thong thả ngộ mau.
Nghĩ suy nhỏ lớn, trước sau,
Nghiệp căn hiền dữ nghèo giàu do ta.
Luật Nhân Quả xét qua dễ hiểu,
Răn ác gian quấy nhiễu nghiệp duyên.
Sẽ vui với những lương hiền,
Xem như phần thưởng trọn biên đức bồi.
Đời chẳng thoát Luân Hồi biến chuyển,
Bởi vọng cầu mãi khiến tham tranh.
Luật Nhân Quả đã phân rành,
Do lòng người tạo… Tu hành nên hư…
8, Gieo Nhân Thiện © Hồng Quang
Làm giàu trên mạng chúng sanh
Gánh chịu nhán quả ghét ganh bạo tàn
Tặng nhau sự sống bình an
Diệt trừ: ích kỷ vô vàn tham lam
Nhà hàng, giết mổ đừng ham
Kinh doanh thân mạng để làm nổi danh
Người ơi hãy sống hiền lành
Giúp nhau sinh kế để thành công chung
Đừng làm những chuyện bạo hung
Lấy mạnh hiếp yếu cuối cùng họa mang
Muốn cho cuộc sống huy hoàng
Phải gieo nhân thiện, an nhàng thân tâm
9, Sống © Ngạo Thiên
Sống nên biết mình là ai
Đừng làm cha mẹ, đêm dài âu lo.
Sống nên có nhận có cho
Người cho người nhận, nào lo thiệt thòi.
Sống nên bỏ thói đua đòi
Chạy theo vật chất, sầu lo đêm ngày.
Sống nên tạo công đức dày
Cho con cho cháu, sau này hưởng lây.
Sống nên thấy khổ giúp ngay
Tâm luôn hướng thiện, nạn tai giải trừ.
Sống nên rộng lượng nhân từ
Vị tha tất cả, thói hư người đời.
Sống nên đạp đất đội trời
Hiên ngang khí phách, một đời sạch trong.
Sống nên ăn ở một lòng
Ăn ngay nói thẳng, chẳng vòng chẳng vo.
Sống nên phân biệt chánh tà
Tránh xa người xấu, mới là người khôn.
Sống nên nhỏ tiếng ôn tồn
Đừng nên quác mắng, cho hồn thảnh thơi.
Sống nên có làm có chơi
Đừng nên mê ngủ, chơi bời thâu đêm.
10, Nhân Quả Có Ngày Đến Thôi © Sang Nguyen Duc
Sinh con mong chúng lớn khôn
Thương yêu đùm bọc, thì còn gì hơn
Nhưng trong câu chuyện thật buồn
Chị em đùn đẩy chăm nom me già
Để cho mẹ bỏ khỏi nhà
Đầu đường xó chợ mẹ già chết oan
Hỏi rằng con thế có ngoan
Hay là con chỉ lo ham hố tiền
Đến khi mẹ đã quy tiên
Bày ra ăn uống liên miên suốt ngày
Tưởng rằng như thế là hay
Rồi đây nhân quả có ngày đến thôi
11, Oán Trách © Ngạo Thiên
Con người sống ở trên đời
Miệng hay trách móc, đất trời không thương.
Tai ương xui rủi ven đường
Đau thương buồn khổ, miệng vương trách hờn.
Phật trời ban phát tình thương
Chúng sanh làm ác, nên đường chông gai.
Lệ rơi máu chảy trách ai
Thân làm muôn việc, tội gây do mình.
Miệng thì oán trách thần linh
Chẳng thương chẳng giúp, cho mình an vui.
Luân thường nhân quả ai khui
Tự mình tạo nghiệp, thân vùi vương mang.
Cớ sao oán trách lầm than
Thánh thần Đức Phật, vô can chuyện đời.
Tự mình gieo nghiệp không rời
Ắc chịu hậu quả, luật trời không dung
12, Nhân Quả Trả Vay © Ha Duong
Ơn trên luôn có cái giá phải trả
Ai bảo ông trời ở cao không thấy
Nghỉ sai làm sai bất chấp hậu quả
Đời có nhân, là có quả…
Nhân quả trả vay, nó đến liền
Chạy đâu cho khỏi vòng nhân quả…!!!
13, Luân Hồi Nhân Quả Chẳng Chừa Ai © Trần Minh Hiền
(Cẩn hoạ bài Bạc Hạnh Bán Vợ Vào Lầu Xanh của thi sĩ Vinh Hồ)
Luân hồi nhân quả chẳng chừa ai
Đừng tưởng được may giống Hợp Thai
Ham muốn cuồng si cùng vật chất
Tham lam mê đắm với tiền tài
Vô nhân cõi tới trong tù ngục
Gian ác kiếp sau ở hoả đài
Họ Bạc bán Kiều vào nghiệt ngã
Tránh sao cho khỏi những thiên tai.
14, Sắc Không © Ngạo Thiên
Kiếp người sao mãi long đong
Nghiệp duyên vay trả, theo dòng sông mê.
Trần gian đau khổ mọi bề
Đâu như bến mộng, tràn trề yêu thương.
Đau thương vùi lấp nẻo đường
Lệ rơi giọt đắng, buồn vương mi sầu.
Cảnh đời oan trái dạ đau
Hỡi ai biết được, rằng câu ai ngờ.
Tình người sao mãi thờ ơ
Ngày đêm vọng tưởng, ước mơ sang giàu.
Hận thù ganh ghét hại nhau
Một vòng lẩn quẩn, con dao hại mình.
Giúp người thoát cảnh tai ương
Dựng xây công đức, vạn trường thiện duyên.
Mai kia nhắm mắt xa thiên
Hồn kia dạo bước, cõi tiên tang bồng.
Trần gian sắc sắc không không
Chỉ là cõi tạm, nặng lòng mà chi.
Mai kia cất bước ra đi
Có mang theo được, của gì thế gian.
15, Nhân Quả Cuộc Đời © Đoàn Minh Hợp
Ngày lảng nhảng quan thầy hứa cụi
Đêm miên man cha chú ru hời
Miếng cơm mảnh áo tả tơi
Đầu tắt mặt tối cuộc đời hẩm hiu
Ngày rủng rỉnh tiền tươi dễ chịu
Đêm trụy lạc vật chất dư thừa
Vỉa hè thất thểu kêu ca
Dầm mưa dãi nắng cụ già đơn thân
Ngày tư túi hậu quả đâu cần
Đêm mộng mị bày vẽ si sân
Vô tình vô nghĩa hàn nần
Vòng xoay vạn vật oán ân nặng lòng
Ngày bạt mạng mưu đồ nghe ngóng
Đêm rình mò thủ đoạn cuồn ngông
Trời cao phúc họa bão dông
Nhân quả báo ứng tương đồng hành vi
16, Nhân Quả… Quả Nhân © Hồng Dương
Rồi thể xác lụy tàn nơi địa ngục
Cả linh hồn thối mục chốn trần gian
Ai đan tâm lạu phí phạn bao lần
Để tri thức ở gần bên bóng đổ
Nghe tiếng thở mỏi mòn trong đau khổ
Miệng không lời đêm để gió cuồng bay
Mắt nhắm chăng buông thả cỏi đời này
Quả ai nhận nhân nào ai đã cấy
Đây cỏ dại để mặc người che đậy
Nhân chưa trồng ai lấy quả mà ăn
Có đem gieo khi đói bụng lại cần
Nay hái quả lộ nhân giờ thối rữa
17, Đức Dày Phước Lớn © HOANGHAI
Chân thành phước sẽ vững bền
Có tâm hướng thiện, ơn Trên độ trì
Khoan dung dẫn tới Từ bi
Thân tâm An lạc, bước đi nhẹ nhàng.
Đời người tham vọng bạc vàng
Thịnh suy thành bại, rõ ràng do ta
Đức cao phúc chứa đầy nhà
Kém phước đói khổ, đó là đương nhiên.
Sống đời chân thật thảo hiền
Giàu sang phú quí, bạc tiền dư dôi
Bởi trong kiếp sống luân hồi
Thiện ác vay trả, gấp đôi là thường.
Khi ta Giác ngộ đúng đường
Thấy rõ Nhân quả, đời thường xưa nay
Sẽ biết trở gót dừng tay
Làm lành lánh dữ, tháng ngày bình yên.
Bao nhiêu đau khổ buồn phiền
Cũng là duyên nợ, nối liền trả vay
Nhân quả chân lý đời này
Tạo nhiều phước đức, đắng cay tiêu trừ.
Đường trần tham ái vô hư
Buông bỏ sẽ thấy, tâm từ nẩy sanh
Thiện tâm dụng ý làm lành
Trở về Bến giác, viên thành Chân như.
18, Nhân Quả © Trần Minh Tấn
Ở đời nhân quả tất thì
Chớ nên ganh ghét được gì người ơi
Hãy vui mà sống thảnh thơi
Nên chân thật đừng đánh rơi chính mình
Quả kia báo ứng bội tình
Hãy nên an phận khi mình có đôi
Đừng than đừng nói mồ côi
Người đời mai mỉa thôi rồi phẩm nhân
Tự mình tu chí tu thân
Thiện tâm tự tại nợ trần an nhiên…!
19, Nhân Quả Luân Hồi © Nguyễn Tâm
Ta sinh ra cõi này
Sự đời trớ trêu thay
Kẻ chịu kiếp ăn mày
Người giàu sang võng lộng
Kiếp người là giấc mộng
Thoáng phút chốc xa rời
Nhân gian khéo gọi mời
Tham, sân, si, tội lỗi
Nhưng mấy ai sám hối
Mà quay về nẻo ngay
Cho tội nghiệp sâu dày
Đời ba chìm bảy nổi
Tiền thân xưa gây tội
Lỗi trả vay kiếp này
Ta ắt chịu đọa đầy
Đường công danh lận đận
Mỗi người một số phận
Duyên tan hợp do trời
Chuyện thiên hạ lắm lời
Thị phi và cám dỗ
Trót sinh ra bể khổ
Cam chịu dẫu đắng cay
Chờ cho đến số may
Hồng trần ta nhẹ bước
Thời nay ai tạo phước
Gieo vào đất nhân lành
Ngày sau quả trên cành
Vị ngon cho trái ngọt
Đừng như thân bèo bọt
Gây nhiều cảnh trái ngang
Nhân thế lắm phũ phàng
Oan khiêng dày chồng chất
Nhìn bao người cơ cực
Sao không rủ lòng thương ?
Còn tạo cảnh đoạn trường
Một trời sầu ly biệt
Sáu căn nên tận diệt
Ngũ giới nên hành trì
Tâm bền vững xá gì
Sen vàng ta ngự trị
Khắc sâu trong tâm trí
Luật nhân quả luân hồi
Trí tuệ ta vun bồi
Chóng quay về bờ giác
Lòng này xin ghi tạc
Luôn tránh dữ làm lành
Vốn kiếp người mong manh
Tử sanh rồi sanh tử
Dòng đời muôn muôn sự
Ai thoát vòng khổ đau
Thân sắc sẽ muôn màu
Sáng trong như ánh ngọc
Ta nguyện đời tu học
Như Đức mẹ Quán Âm
Từ bi phép cao thâm
Độ chúng sanh giải thoát .
20, Con Người © Ngạo Thiên
Con người ai chẳng tò mò
Người đời nói chuyện, thập thò lắng nghe.
Con người tính thích lấy le
Mặt hay sỉ diện, thích khoe mình giàu.
Con người ích kỷ giống nhau
Lợi mình đi trước, lợi sau trao người.
Con người hay tỏ ra cười
Nhưng ai nào biết, lòng người buồn đau.
Con người tham lam giống nhau
Lòng tham không đáy, trước sau chẳng dời.
Con người hay tính lỗ lời
Chẳng ai chịu thiệt, cả đời so đo.
Con người cuộc sống tự lo
Chẳng ai giúp đỡ, đói no tự mình.
Con người có tính giữ gìn
Của người thì lấy, của mình giấu đi.
Con người ai chẳng sân si
Hơn thua ganh ghét, lễ nghi chẳng màng.
Con người tính thích giàu sang
Đạp nhau để sống, chẳng màng tiếc thương.
Con người chẳng thích cúng dường
Nạn tai nạn kiếp, mới trườn tới thăm.
Con người hay tính xa xăm
Ngày đêm toan tính, trăm năm kiếp người.
Con người có tính lả lơi
Trêu hoa ghẹo bướm, chẳng ngơi ngắm nhìn.
Con người ham dục sắc tình
Thoả cơn dục vọng, đắm mình si mê.
Con người thích hứa thích thề
Chỉ là miệng lưỡi, bên lề cuộc vui.
Con người thấy xấu là vùi
Chê bai trên dưới, miệng vui cười đùa.
Con người bản tính hay hùa
Ăn theo câu chuyện, được mùa số đông.
Con người chẳng thích cho không
Có qua có lại, mới đồng đều nhau.
Con người bản tính trước sau
Đa phần là giống, khác nhau tuỳ người.
21, Đừng Quên Nhân Quả © Ngạo Thiên
Giàu sang phú quý mà chi.
Để rồi coi rẻ, khinh khi người nghèo.
Càng giàu bản tính càng keo.
Khư khư cất giữ, vàng đeo đầy người.
Ăn sang mặc đẹp ở đời.
Xem thường tất cả, nặng lời mắng la.
Chữi cha mắng mẹ chẳng tha.
Ỷ mình quyền quý, sinh ra ngông cuồng.
Nghiệp từ cửa miệng cứ tuông.
Mang tội bất hiếu, chẳng buồn để tâm.
Nghiệp ác vì thế gieo mầm.
Không màng bố thí, lỗi lầm cứ gieo.
Nghiệp duyên vì thế tăng theo.
Mai sau nhận lấy, nạn đeo đầy mình.
Tật bệnh từ đó phát sinh.
Ngày đêm than khóc, do mình gây ra.
Làm ác trời đất chẳng tha.
Chỉ là hậu quả, do ta sinh thời.
Luân hồi nhân quả luật trời.
Người ơi xin nhớ, cuộc đời đừng quên.
22, Bất Hiếu © Ngạo Thiên
Học cao hiểu rộng mà chi
Để rồi chữ hiếu, vứt đi chẳng màng.
Uy quyền chức tước giàu sang
Mặc cho cha mẹ, lang thang chợ đời.
Sinh thời cơm áo không rời
Mẹ cha chăm sóc, cho đời ấm no.
Học hành thi cử chạy lo
Miếng cơm manh áo, dày vò tấm thân.
Nuôi con khôn lớn tảo tần
Mưa giông nắng cháy, vai trần trơ xương.
Cuộc đời vất vã gió sương
Mong con thành đạt, tương lai sáng ngời.
Giờ đây phú quý sinh thời
Sao vội quên mất, cuộc đời mẹ cha.
Mẹ cha nào có trách ta
Dù ta bất hiếu, cũng là đứa con.
Làm con chữ hiếu nên tròn
Bất nhân bất nghĩa, con mình noi theo.
Cuộc đời là sợi dây leo
Nhân nào quả nấy, chớ gieo ở đời.
23, Luật Nhân Quả © Hàn Nguyên Trinh
Do mình kiếp nọ … đã làm quan
Bởi quá tham lam …ác ngập tràn
Dưới nạt …vàng gom cho kẻ oán
Trên luồn…bạc vét để người than
Ơn đền xứng đáng lòng nhân hậu
Nợ trả tương đương thói bạo tàn.
Quả luật Thiên Điều răn hổng sái
Gieo gì gặt nấy…chẳng hàm oan.
24, Hãy Là Chính Mình © Ngạo Thiên
Biết rằng cuộc sống phũ phàng
Đâu như giấc mộng, đêm vàng hay mơ.
Cuộc đời như sóng xô bờ
Đâu như mộng đẹp, lời thơ ngọt ngào.
Cuộc đời là những nỗi đau
Lệ rơi mi ướt, nhát dao nhói lòng.
Cuộc đời bể rộng mênh mông
Nông sâu ai biết, lòng người ai hay.
Cuộc đời như ớt cay cay
Buồn nhiều vui ít, lệ say đắng lòng.
Đời là ảo mộng hư không
Thật tâm ta sống, cho lòng nhẹ vơi.
Mặc cho sóng gió biển trời
Mình hãy là mình, dù đời ra sao.
25, Nhân Quả © Quan Tran
Cuộc đời cái thói trăng hoa
Yêu đương nhăng nhít thế là tình tan
Duyên ai rồi cũng hạ màn
Tạo muôn nghiệp chướng oán than vì mình
Cho dù muôn sắc lung linh
Sẽ trả giá đắt phận tình đơn côi
Trăng hoa cái kiếp hỡi ôi
Nợ trần phải trả ôi thôi một mình
Gặp nhau bằng hữu cười khinh
Lấy gì có kẻ chung tình trăm năm
Về già vô phúc đứng nằm
Gieo nhân gặt quả con tằm nhả tơ
Cuộc đời là cõi bơ vơ
Độc cô cầu bại ngẩn ngơ một mình
Đó là cái kết gieo tình
Gieo gì gặt đó một mình hỡi ôi….
26, Tâm Con Người © Ngạo Thiên
Con người có hai cái tâm
Tâm ma tâm phật, gieo mầm trong ta.
Tâm ma nghĩ việc xấu xa
Luôn nghĩ làm ác, gây ra cho mình.
Khiến ta làm việc sát sinh
Tay nhơ dính máu, nhuốm mình máu tanh.
Hại người thân thuộc xung quanh
Chỉ vì ích kỷ, tham sanh ham giàu.
Tâm ác giết hại lẫn nhau
Không tình không nghĩa, làm đau lòng người.
Tâm ác làm chuyện bất lương
Hại người hại bạn, theo đường quỷ ma.
Tâm phật rộng lượng bao la
Không sân không hận, thứ tha mọi điều.
Tâm phật làm thiện từ bi
Bao dung hỷ xã, sân si không màng.
Tâm phật khắc chế hung tàn
Đấu tranh chế ngự, thân ta nghĩ gì.
Con người làm thiện từ bi
Tâm ma tan biến, còn gì trong ta.
Con người làm ác sanh ra
Tâm ma chế ngự, quỷ sa hại người.
Ta nên niệm phật không rời
Giữ tâm chánh niệm, đổi dời cái tâm.
Tâm ma tan biến dần dần
Gắng tu niệm phật, phước phần tăng lên.
Làm thiện sẽ được đáp đền
Nhân nào quả đó, gắng bền đường tu.
27, Đắc Nhân Tâm © Nhạn Thiên Di
Cấy nghĩa gieo ân quả đắc thành
Nhân hoà đắc lợi rỡ ràng danh
Đắc tâm hoại khổ trừ căn chướng
Thắng phước bình an đắc sự lành
Bát nhã thông tường duyên đắc ngộ
Niết bàn đắc vị tướng vô sanh
Bồ đề pháp trụ đắc phương tiện
Ngã Phật từ bi đắc thiện hành.
28, Hóa Giải Ngục Hình © Ngạo Thiên
Tạo nhiều công đức ở đời
Giúp người đã khuất, xa rời nỗi đau.
Âm ti sâu thẳm ngục lao
Là nơi giam giữ, biển đao ngục hình.
Ông bà cha mẹ vong linh
Sinh thời làm ác, nhuốm mình nơi đây.
Ngục đày án phạt tội gây
Ngày đêm chịu phạt, thân gầy chịu mang.
Tiếng kêu tiếng khóc tiếng than
Nỗi đau thể xác, trăm ngàn vết đau.
Làm con làm cháu thì sao
Làm nhiều việc thiện, giảm lao án hình.
Ngày đêm sớm tối đọc kinh
Nguyện cầu Địa Tạng, thương tình giúp cho.
Án hình không phải dày vò
Sớm được siêu thoát, được cho luân hồi.
29, Nhân Quả © Milka S Dilova
Luật nhân quả tựa như làn nước
Nhẹ chảy quanh nào nắm được đâu
Gieo sẽ gặt liên đới bắc cầu
Đắm mình vào,mới rõ nông sâu
30, Vô Tư © Ngạo Thiên
Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.
Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.
Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.
31, Nhân Quả © Candy Nguyen
Phàm cha mẹ lỗi lầm gây trước
Khắc đời con chẳng được yên thân
Mẹ cha gây lỗi mấy lần
Ắc con phải chịu bao phần khổ đau
Đời trước làm…đời sau phải chịu
Nhưng mấy ai lại hiểu luật trời
Quả nhân-nhân quả ở đời
Luân hồi báo trả chẳng rời một ai
Vì lợi lộc một vài hào lẻ
Mà con người mánh khoé bất lương
Dối gian lừa lọc đủ đường
Lợi lộc ta hưởng,đau thương mặc người
Gieo nhân một gặt mười là vậy
Nhưng nhân gian chẳng mấy ai lo
Hên…may nhận được…khi cho
Bớt gây tội ác,ấm…no sau này…