Tết đến xuân về, nhà nhà đều rạo rực, quây quần bên nhau để đón một cái tết thật vui vẻ, đầm ấm và ý nghĩa, xua tan đi một năm làm việc mệt mỏi. Thế nhưng, với người thi sĩ thì tết lại đem đến nhiều cảm xúc phức tạp, có vui có buồn, có những hoài niệm về năm cũ, về những cái cũ xưa ngày càng mai một,…
Hôm nay, Blog Chùm Thơ xin gửi tới các bạn chùm thơ tết, những bài thơ về mùa xuân hay nhất của các nhà thơ nổi tiếng như Tú Xương, Vũ Đình Liên, Xuân Diệu, để xem cảm xúc của các thi sĩ như nào về ngày Tết nhé!
1, Chúc Tết (Trần Tế Xương)
Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
Phen này ông quyết đi buôn cối,
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu.
Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:
Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu?
Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc,
Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.
Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
Đứa thì mua tước, đứa mua quan.
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.
Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
Phố phường chật hẹp, người đông đúc,
Bồng bế nhau lên nó ở non.
Bắt chước ai ta chúc mấy lời:
Chúc cho khắp hết ở trong đời.
Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước,
Sao được cho ra cái giống người.
2, Ngày Tết (Anh Thơ)
Trước cổng làng chòm nêu vừa thức gió
Bụi mưa phùn đã đổ xuống sân vôi,
Tràng pháo chuột đua nhau đì đạch nổ
Xác giấy hồng bắn cả cánh hoa rơi.
Trong nhà đỏ bàn thờ nghi ngút khói,
Những đàn bà tíu tít chạy bưng mâm,
Lũ con trẻ vui mừng thay áo mới
Bên ông già hương nến quá chuyên tâm.
Ngoài đường ngõ bùn lầy theo nước chảy
Thằng cu con quần đỏ cưỡi lưng bà.
Các cô gái đội vàng hương ôm váy
Miệng tươi cười mừng tuổi những người qua.
3, Ông Đồ (Vũ Đình Liên)
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài:
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay”
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu…
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
4, Nụ Cười Xuân (Xuân Diệu)
Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
Cánh hồng kết những nụ cười tươi
Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát nhánh đào
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười
5, Một Chút Hương Thời Gian (Đỗ Trung Quân)
Cơn gió mùa xưa về gõ cửa
Cho lòng ta nhớ Tết thế này
Em đến mà sao trời nóng quá
Đâu còn một chút mưa xuân bay ?
Em đến cùng ta xin ngồi lại
Treo một cành lan trong lặng im
Nhịp guốc nào quen xin gõ nhẹ
Đã nghe êm ả – gió qua thềm
Ta không xuống phố đi tìm Tết
Áo gió – xập xình nhạc phương Tây
Ở lại cùng ta em bé nhỏ
Nhớ chút hoa đào lác đác bay
Tết của riêng lòng ta giữ lại
Những thằng cu áo đỏ lon ton
Tết của riêng lòng ta giữ lại
Chiếc thuyền lan cũ hội chùa Hương
Ta không ra phố đi tìm Tết
Chiều cuối năm rồi – nắng đỉnh cây
Phố đông trả những người con gái
Tóc tém không còn thả gió bay…
6, Ăn Tết (Hàn Mặc Tử)
Tết nhứt nhà ai khéo khéo bày,
Cỗ bàn sắm sửa áo quần may.
Cành bông ba bữa mang công nợ,
Tốt mặt mấy ngày phải mượn vay.
Cô nọ đủ lưng chờ bóc sách,
Cậu kia móc đít được ba tây.
Ai vui cười thiệt ta cười gượng,
Lãnh đạm thà mang tiếng chẳng hay.
7, Sớm Mồng Một Tết Đi Xe Lửa Ra Huế (Hàn Mặc Tử)
Trời đất tinh sương ngó lập loà!
Lên xe mà mắt mở chưa ra…
Thấy xanh hoa cỏ, xuân về mẻ!
Nghe động non sông, tết vậy hà!
Dãy núi nằm trơ tuồng lật đật,
Ngành cây chết đứng khéo bôn ba…
Một toà cổ miếu trong lùm khói…
Còi rúc vang lên sắp tới ga.
8, Cảnh Tết (Nguyễn Khuyến)
Năm ngoái, năm kia đói muốn chết,
Năm nay phong lưu đã ra phết!
Thóc mùa, thóc chiêm hãy còn nhiều
Tiền nợ, tiền công chưa trả hết.
Trong nhà rộn rịp gói bánh chưng,
Ngoài ngõ bi bô rủ chung thịt.
Ta ước gì được mãi như thế,
Hễ hết Tết rồi, thời lại Tết!
9, Với Xuân Hà Nội (Mường Mán)
Mùa cốm xa rồi hương còn đây
Sâm cầm về đâu cánh nghiêng trời
Biếc xanh tà áo em qua ngõ
Gói cả sông hồ thương nhớ ai.
Heo may về phố cho khăn áo
Lũ lượt xuống đường đón gió mai
Em đi về phía xuân đang chớm
Ta ngẩn ngơ tìm phía nắng phai.
Trễ chuyến giao thừa không về kịp
Ta hái đóa quỳnh khuya lẻ loi
Đi từ năm cũ sang năm mới
Hoa lỡ thì mà người đâu hay.
Hoa đào qua phố rao xuân chín
Áo đào qua ngõ gọi thầm nhau
Hà Nội chừng như thôi trở rét
Đóa quỳnh chợt thức giữa chiêm bao.
10, Cảm Tết (Trần Tế Xương)
Anh em đừng nghĩ Tết tôi nghèo
Tiền bạc trong kho chửa lĩnh tiêu
Rượu cúc nhắn đem, hàng biếng quẩy
Trà sen mượn hỏi, giá còn kiêu
Bánh chưng sắp gói, e nồm chảy
Giò lụa toan làm, sợ nắng thiu
Thôi thế thì thôi, đành tết khác
Anh em đừng nghĩ Tết tôi nghèo!
11, Năm Mới (Trần Tế Xương)
Chỉ bảo nhau rằng: mới với me,
Bảo ai rằng “cũ”, chẳng ai nghe.
Khăn là bác nọ to tày rế,
Váy lĩnh cô kia quét sạch hè.
Công đức tu hành sư có lọng,
Xu hào rủng rỉnh, mán ngồi xe.
Chẳng phong lưu cũng ba ngày tết,
Kiết cú như ai cũng rượu chè!
12, Tết Của Me Tôi (Nguyễn Bính)
Tết đến me tôi vất vả nhiều,
Me tôi lo liệu đủ trăm chiều.
Sân gạch tường hoa, người quét lại
Vẽ cung trừ quỷ, trồng cây nêu.
Nuôi hai con lợn tự ngày xưa
Me tôi đã tính “Tết thì vừa”.
Trữ gạo nếp thơm, mo gói bó
Dọn nhà, dọn cửa, rửa bàn thờ.
Này là hăm tám tết rồi đây
(Tháng thiếu cho nên hụt một ngày),
Sắm sửa đồ lễ về việc tết,
Me tôi đi buổi chợ hôm nay.
Không như mọi bận, người mua quà
Chỉ mua pháo chuột và tranh gà,
Cho các em tôi, đứa mỗi chiếc
Dán lên khắp cột, đốt inh nhà.
Giết lợn, đồ sôi, lại giết gà
Cỗ bàn xong cả từ hôm qua
Suốt đêm giao thừa, mẹ tôi thức
Lẩm nhẩm câu kinh Đức Chúa Ba.
Me tôi gọi cả các em tôi
Đến bên mà dặn: “Sáng ngày mai
Các con phải dậy sao cho sớm
Đầu năm, năm mới phải lanh trai.
Mặc quần, mặc áo, lên trên nhà
Thắp hương, thắp nến lễ ông bà
Chớ có cãi nhau, chớ có quấy
Đánh đổ, đánh vỡ như người ta…”
Sáng mồng một, sớm tinh sương
Me tôi cấm chúng tôi ra đường
Mở hàng mỗi đứa năm xu rưỡi
Rửa mặt hoa mùi nước đượm hương.
Thầy tôi lấy một tờ hoa tiên
Bút lông dầm mực, viết lên trên,
Trên những gì gì, tôi chẳng biết
Giữa đề năm tháng, dưới đề tên.
Me tôi thắt lại chiếc khăn sồi,
Rón rén lên bàn thờ ông tôi
Đôi mắt người trông thành kính quá
Ngước xem hương cháy đến đâu rồi.
Me tôi uống hết một cốc rượu
Mặt người đỏ tía vì hơi men,
Người rủ cô tôi đánh tam cúc
Cười ầm tốt đỏ đè tốt đen.
Tôi mặc một chiếc quần mới may
Áo lương, khăn lượt, chân đi giày,
Chô tôi sang lễ bên quê ngoại
Người dặn con đừng uống rượu say.
Xong ba ngày tết me tôi lại
Đầu tắt, mặt tối, nuôi chồng con,
Rồi một đôi khi người giã gạo,
Chuyện trò kể lại tuổi chân son.
13, Bông Hồng Đầu Năm (Mường Mán)
Mưa chẳng nhảy valse trên đường nữa
Vàng chi lắm thế nắng mai ơi
Hình như có điệu tango mới
Đưa bước em qua ngõ nhà người
Đông biếc đã phai ngoài dậu trúc
Tết hồng xác pháo cuối hiên mai
Có chàng nghiêng ngó xuân sau trước
Rồi chợt thấy mình đi theo ai
Dòng sông uốn lượn theo chân sáo
Chim lợp vòm me khúc nhạc vui
Đi lễ chùa xa nên em vội
Quên cả giấu duyên trên miệng cười
Màu áo hoa ngâu như là sóng
Tóc mơ se mộng với mây trời
Thầm cuốn lòng ai lên tận núi
Chùa xa chuông điểm nhịp sương rơi
Lóng ngóng ẩn mình sau hương khói
Với cành hoa nói hộ trên tay
Sao anh chẳng dám trao thiên hạ
Để hồng úa rụng chỉ còn gai
Bông hồng chưa nhận em đâu biết
Có kẻ khật khùng suốt Tết nay
Trái tim thôi nhảy soul trong ngực
Bởi đã hoá thành bong bóng bay …
14, Ngày Tết Xa Nhà (Hàn Mặc Tử)
Riêng tớ xuân về dạ héo von
Xa nhà xa vợ với xa con.
Hoa đào trên áo gây hương nhớ,
Tiếng pháo bên tai giục nỗi buồn.
Thoi én như thêu tranh cách biệt,
Gió xuân càng lạnh kẻ cô đơn.
Người vui tấp nập mòi sung sướng,
Riêng tớ xuân về dạ héo von…
15, Tết Nhà Nghèo (Nguyễn Công Trứ)
Tết nhất anh ni ai nói nghèo
Nghèo mà lịch sự, đố ai theo!
Bánh chưng chất chật chừng ba chiếc
Rượu thuốc ngâm đầy độ nửa siêu
Trừ tịch kêu vang ba tiếng pháo
Nguyên tiêu cao ngất một gang nêu
Ai xuân, anh cũng chơi xuân với
Chung đỉnh ơn vua ngày tháng nhiều
16, Màu Tết (Đỗ Trung Quân)
Chuyến xe cuối cùng đã ra đi
Ngoài phố lá me rắc cốm
Chàng áo xanh Tư Mã không quê nhà
Chưa gió rét mà linh hồn đau ốm
Giàn thiên lý nở quên…
Giàn thiên lý rụng quên…
Chẳng nhuộm áo chàng như năm trước
Chàng Tư Mã áo xanh nát nhàu
Chàng nằm ốm trong màu hoa đào
Chuyến xe cuối cùng đã ra đi
Những quê nhà ai đang gần lại
Chiều cuối năm một người ngồi chơi
Hát lên màu khói nhớ
Từ vết thương chàng
Nở lặng lẽ nụ hoa đào nho nhỏ
Nở rất khẽ một màu Tết đỏ
17, Chợ Tết (Đoàn Văn Cừ)
Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi,
Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh,
Trên con đường viền trắng mép đồi xanh,
Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết.
Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc;
Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon,
Vài cụ già chống gậy bước lom khom,
Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ.
Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ,
Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu,
Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau.
Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa,
Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa,
Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh,
Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh.
Người mua bán ra vào đầy cổng chợ.
Con trâu đứng vờ rim hai mắt ngủ,
Để lắng nghe người khách nói bô bô.
Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ,
Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán.
Một thầy khoá gò lưng trên cánh phản,
Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân.
Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm,
Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ.
Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ,
Nước thời gian gội tóc trắng phau phau.
Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu,
Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu.
Áo cụ lý bị người chen sấn kéo,
Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra.
Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà,
Quên cả chị bên đường đang đứng gọi.
Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi,
Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa.
Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha.
Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết,
Con gà trống mào thâm như cục tiết,
Một người mua cầm cẳng dốc lên xem.
Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm,
Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh,
Trên con đường đi các làng hẻo lánh,
Những người quê lũ lượt trở ra về.
Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê,
Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ.
18, Chiều Ba Mươi Tết (Anh Thơ)
Trời lún phún mưa xuân đường các ngõ
Lầm những bùn và đầy những người đi.
Trong vườn đào đã nhiều bông nở đỏ
Và đã nhiều nêu dựng khánh khua thi.
Và rất nhiều ông già ngồi lau quét
Trước bàn thờ thành kính thắp tuần nhang.
Trong khi ấy tiếng lợn kêu eng éc
Khắp xóm làng lẫn tiếng chửi nhau vang.
Trên sông nước trong khoang thuyền chở vội,
Giữa bọn người về tết chuyện ba hoa.
Một lũ khách lạnh lùng ôm khăn gói,
Mắt mơ màng theo tiếng pháo xa xa.
19, Xuân Về Nhớ Cố Hương (Nguyễn Bính)
Lầu ai lồng lộng khói hương
Thềm ai xác pháo phô trương màu hồng
Lênh đênh tóc rối cỏ bồng
Chiều ba mươi tết ai không nhớ nhà
Xứ mình lắm bướm nhiều hoa
Bờ tơ lá lộc tay ngà vin xinh
Mưa nhè nhẹ, nắng thanh thanh
Nên thơ ôi! Cả xứ mình nên thơ!
Hội xuân gió loạn đuôi cờ
Lòng xa vào đám nhặt thưa trống chèo
Xứ này biết mấy cô liêu
Nhớ thương nay sớm mai chiều mà thôi
Xuân về chẳng có hoa tươi
Nắng luôn cả sáu tháng trời không mưa
Ở đây ăn tết buồn chưa?
Rượu bia, hoa giấy và dưa đỏ lòng
Ba ngày tết nóng như nung
Hỏi phong vị ấy là phong vị gì?
Trót đà mang số sinh ly
Bao giờ tôi mới được về cố hương
Xuân về những nhớ cùng thương
Trời ơi! Muôn vạn dậm đường xa xôi!
Chiều ba mươi hết năm rồi
Nhà tôi, riêng một mình tôi vắng nhà
Tôi còn lận đận phương xa
Để ăn cái tết thật là vô duyên.
Ngoài thơ Tết của các nhà thơ nổi tiếng, mời các bạn xem 15 bài thơ tết của các nhà thơ khác:
20, Đêm Giao Thừa
Lại một năm qua vắng bóng ai
Giao thừa đi mất vẫn không hay
Mừng Xuân hớn hở nơi phương ấy
Đón Tết buồn thiu ở chốn này
Rót rượu ta mời ta vị đắng
Nâng ly bóng đãi bóng mùi cay
Xuôi dòng nước cuốn thuyền đi mãi
Bến cũ chờ trông đã mệt nhoài
(TTLy)
21, Tết Buồn
Xuân lại đến để lòng ai trống trải
Ở rất xa người em gái tôi thương
Nổi trôi dòng trong kiếp bạc đêm sương
Lòng u uẩn theo tà dương cay đắng
Con sóng vỗ lên tâm hồn chất nặng
Kiếp đọa đày chỉ im lặng riêng mang
Em thương ơi sao chua xót dặm đàng
Chơi vơi bước trong lỡ làng lỗi nhịp
Gió đông ngớt bàn chân em không kịp
Tết làm chi cho đau tiếp một dòng
Dáng hao hao chân bước vội lao đao
Đời nghiệp chướng sóng ào ào tơi tả
Xuân ai bảo rằng trời vừa thay áo
Đọng mắt em buồn ảo não đêm thâu
Tủi hờn lòng duyên phận khóc dầu dầu
Bao cay đắng rêu phủ màu em hết
Phố phường rộn mọi người tươi đón Tết
Riêng em tôi hồn lặng chết trong tim
Ướt mi cong lệ lòng giọt im lìm
Đi thui thủi Tết đừng tìm em nữa…
(Hồng Dương)
22, Nhớ Xuân Quê Nhà
Xuân ơi ! Đất khách lưu vong
Tha nhân chắc hẳn đợi mong xuân về
Nhớ xuân lòng dạ ê chề
Tình xuân ai nỡ bỏ bê lơ là
Nhớ ngày xuân ở quê nhà
Chim reo tiếng hót én bay la đà
Mừng vui tiếng trẻ reo ca
Pháo mừng đón Tết khắp xa xóm làng
Bánh chưng bánh tét cả dàn
Mứt gừng mứt bí tràn lan mọi nhà
Họ hàng bè bạn từ xa
Viếng thăm chúc tết tỏ bày tình sâu
Từ khi xuân cũ phai màu
Buồn vương nỗi nhớ héo sầu tả tơi
Xuân nay về khắp mọi nơi
Đón chào Xuân mới không thời tàn phai
(Phương Minh Nguyệt)
23, Thơ Treo Dưới Cội Mai Vàng
Xuân đang về trên đời tôi lữ thứ
Hay Xuân về hồn viễn xứ điêu linh
Không hoa tươi, hoa héo chẳng hoa tình
Không bánh pháo, một mình nâng ly nhạt
Xuân đong đưa hay tình xuân tôi lạt
Mà lòng buồn nhớ bóng dáng ngày xưa
Chiều hôm nay một chiều của cuối mùa
Người tri kỷ chả về vui Xuân nhỉ ?
Tiếng đàn Xuân như lời ai thủ thỉ
Sương xuống dần lành lạnh chỉ đêm nay
Ba mươi rồi… ba mươi chết nồng say
Tôi khắc khoải ôm mảnh tình đơn lạnh
Xuân về chưa sao tuyết rơi phủ trắng
Cánh én còn ngơ ngác đón Xuân sang
Ðêm giao thừa thơ vắt cội Mai vàng
Ðợi tri kỷ gieo vần thơ biệt xứ
Cố hương xa, rưng lòng người lữ thứ
Cội Mai vàng Xuân cô lữ buồn thiu !
(Phan Cát Linh)
24, Ăn Tết
Phen này ăn Tết tưng bừng
Cỏ hoang kết nụ chúc mừng thi nhân
Áo quần lấm bụi bâng khuâng
Lời thơ thế rượu mà dâng bạn hiền
Miếng cơm manh áo
Dẫu văn chương độc đáo, tuyệt vần thơ
Mì kiếm ăn mất hết cả thời giờ
Chữ nghĩa còn đâu để làm thơ chúc tết
Hồn tráng sĩ ngượng ngùng Trai-Đất-Việt
Chữ thi nhân hổ thẹn Bến-Sông-Mây
Ngày dang nắng chẳng rượu gọi là say
Thuở nâng ly cạn chén tao mày đâu có nữa
Chốn loan phòng nhện giăng đầy khung cửa
Cỏ đơm bông đón tết nửa vườn sân
Thôi thì cũng ráng mừng xuân
Thuyền về bến cũ quây quần cho vui
Có đâu cứ mãi ngậm ngùi…
(Trần Đại)
25, Tết Quê Hương
Xuân này nữa là mấy năm rồi nhỉ ??
Em xa miền đất mẹ rất thân thương
Ở nơi kia em thường gọi quê hương
Giờ xa lắm, nghìn trùng ôi biền biệt
Tết lại đến trong tim em thống thiết
Muốn thét gào vì nỗi nhớ dâng lên
Ở quanh đây cảnh vật cứ buồn tênh
Em thèm khát một chút mùa xuân mới
Trên quê ta cỏ cây xanh phơi phới
Hoa rộn ràng hoa chào đón xuân sang
Chim én bay ríu rít ở trên ngàn
Và nắng ấmsưởi mừng nàng xuân đến
Lũ trẻ thơ đua nhau mà tập tễnh
Áo mẹ may vải ấy vẫn còn hương
Đem ra khoe cùng tụi bạn thân thương
-Đồ tao mới, năm nay, ôi đẹp quá
Bao lì xì màu đỏ tươi của Má
Vẫn còn nguyên trong túi nhỏ thơm tho
Chạy tung tăng tìm người lớn “dở trò”
Vờ chúc tết để túi thêm đầy ắp
Kẹo mứt ngon, Ngoại đưa cho tới tắp
Bảo: “ăn đi, cho chống lớn nhé con,
Mày gầy gò, thân bé cứ tí hon
Thêm một tuổi, mà sao còn bé thế”
Đêm Ba Mươi giao thừa không về trễ
Tiếng pháo vang lồng lộng khắp muôn nơi
Trong lòng em nhòa lộn với đất trời
Chào năm mới niềm vui tươi hớn hở
Tết năm nay lòng em còn bỡ ngỡ
Vẫn chưa quen với tuyết lạnh kín vây
Vẫn còn thèm mùi hương tỏa ngất ngây
Và nhớ lắm, nhớ quê hương xa thẳm
(Vũ Ngân Chánh)
26, Chúc Tết
Năm mới sang, có đôi lời kính chúc
Chúc mọi người sức khỏe thật dồi dào
Chúc nhà ta vạn sự thỏa ước ao
Chúc đôi bạn hạnh phúc chào năm mới
Chúc những ai tuổi xuân đang phơi phới
Hãy vững tin và hướng tới tương lai
Đường tuy xa và cuộc sống còn dài
Nếu vấp ngã đứng ngay lên bước tiếp
Chúc chúng ta công thành trong sự nghiệp
Chúc từng người làm tốt việc bản thân
Chúc gia đình đoàn tụ khắp xa gần
Chúc tất cả đón xuân trong hạnh phúc.
(Vilove)
27, Chạp Qua Sông Vắng
Chạp qua sông vắng nửa khuya
Bờ lau heo hút dặm về đẫm sương
Vòm sao vắt vẻo vô thường
Gió hoang vu, hiu hắt trườn qua non
Đêm ba mươi lạnh mỏi mòn
Còn chăng nhịp thở là còn niềm đau
Cồn cào chi hỡi hồn lau?
Mà sông rên xiết sóng trào căm căm
Bến xưa trùng nấc âm thầm
Lăn vèo đá cuội hoá thân phận mình
Đi từ vô thức mông mênh
Về trong vô ngã vờ quên gót mùa
Chạp ơi! rừng vắng còn khua
Khuya ba mươi Tết buồn chưa về trời…
(Nguyễn Lãm Thắng)
28, Tết Nơi Xứ Lạ
Tết gì ngồi ở trong nhà
Tết gì không có mứt quà bánh chưng
Tết gì ai cũng dưng dưng
Không câu chúc tụng mừng xuân vài lời
Tết gì thui thủi một mình
Không bè không bạn tâm tình đầu năm
Buồn tình rót rượu lâm nhâm
Nâng ly đón tết buồn dâng ngập hồn
Tết gì vắng tiếng trống lân
Không ai nhảy múa mừng xuân vừa về
Tết gì pháo nổ giao thừa
Lặng im không tiếng đón mùa đầu năm
Tết gì chùa vắng lưa thưa
Ðón xuân hái lộc đong đưa vài người
Tết gì liển đối đỏ ngời
Không ai đến dán tặng lời chúc may
Xuân về tết đến làm chi
Ðể tim nghèn nghẹn hồn ghi nỗi sầu
Nơi đây tuyết trắng phủ mầu
Lạnh làm nhung nhớ dạt dào quê hương
(Ngô Thiên Tú)
29, Tiếc Xuân
Trên đời khác cảnh tết buồn không?
Kẻ đợi người đi cứ đuổi vòng
Ngó kỹ giờ đây đầu tóc bạc
Nhìn qua bữa nọ dáng người cong
Bạn thăm mãi nhắc về trai trẻ
Mình đãi còn mơ đến tuổi hồng
Phố thị đông người chen chúc ngột
Mừng xuân dã ngoại lướt dòng sông
(Hoang Hon)
30, Lạc Loài Ngày Xưa
Nụ hoa nở muộn
mùa xuân chưa về
dẫu là ước muốn
Tết buồn xa quê
Tuyết giăng bốn bề
cho hồn lạnh cóng
sao còn câu nệ
những lời long đong?
Như cơn bão lòng
thổi qua đời sống
có còn hy vọng
vỗ về hư không
Còn mơ ấm nồng
tình yêu cháy lửa
không còn mơ mộng
lạc loài ngày xưa
(Trần Minh Hiền)
Xem thêm: