Thơ Tình Tuổi Học Trò – Chùm Thơ Hay Về Thời Học Trò Áo Trắng

0
396

Thời áo trắng, cái thời áo sân trường ghế đá, thời nhặt hoa bên hàng phượng vỹ, thời vui chơi bên gốc bàng già,.. Thời ngây thơ với những trò đùa ngu ngơ nhưng dễ thương đến lạ, ai qua rồi cái khoảng thời gian thần tiên ấy mà nghĩ lại không thấy bồi hồi? Trong cái nắng hè chói chang, mùa thi gần đến, đã học không vào lại còn vô tình chạm phải ánh mắt của cô nàng nào đó, để rồi tối về lại mãi vấn vương, viết những dòng thư mà viết đi viết lại, xóa rồi lại viết, ấy thế mà cho tới lúc chia tay vẫn mãi ngại ngùng chẳng dám gửi trao…

Thơ Tuổi Học Trò

 

Hôm nay, Blog Chùm Thơ xin gửi đến các bạn những bài thơ tình tuổi học trò rất đẹp, những bài thơ thời sân trường áo trắng rất hay và ý nghĩa để chúng ta cùng nhau ôn lại một thời thơ ngây trong trắng, để mỗi chúng ta lại dành riêng cho mình một khoảng lặng để hoài niệm về những người bạn, người thầy, về người trong mộng.

1, Xa Tuổi Học Trò

Tác giả: Nam Toàn

Lần này ta phải xa trường lớp
Xa thầy cô mà ta hằng yêu mến
Xa các bạn một thủa vui buồn
Với biết bao kỉ niệm khó quên…

Lần này ta phải xa chỗ ngồi
Xa chiếc bảng thân quen hàng ngày
Xa bạn gái ấy ngồi bên cạnh
Vẫn thường hay liếc trộm ngắm ta…

Lần này ta phải xa tất cả
Xa ba năm học những vui buồn
Xa… một cái rung mình thôi
Nỗi buồn lại tràn ngập trong ta…

2, Chiếc Lá Đầu Tiên

(Hoàng Nhuận Cầm)

Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Lời hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học buâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm – rụng xuống trái bàng đêm

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi

“Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy!”
Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)

Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm

Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi

Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.

3, Xa Rồi Tuổi Hoc Trò

Tác giả: Phục Hưng

đã xa rồi tuổi học trò yêu dấu
con đường mòn mỗi sáng đi qua
cánh phượng hồng toả xắc nắng mai
áo trắng bay gió hiền gợi thức

ép vào tim từng trang nhật ký
đỏ thắm tình cánh phượng lung linh
và tình yêu trong xanh như biển cả
sẽ nhớ hoài dù ánh mắt ngang qua

đã xa rồi ngày ấy ai ơi!
tiếng ve kêu ru đời ta vọng về
góc trân tình hẹn hò thêm lần cuối
xa mái trường yêu dấu ngày thơ

lại đi vào mảnh đời gai góc
ôi quên rồi ngày tháng mộng mơ
ta tim về sau chuổi ngày mệt mỏi
sau tiếng cười nước mắt bon chen

4, Thời Áo Trắng

(Thiên Nhất Phương)

Này cô bé còn mơ thời áo trắng
Khúc khích cười sao lại ngó bâng quơ
Để trời đêm chỉ toàn ánh sao mờ
Hồn tập tễnh làm thơ thời mới lớn

Này cô bé có bước chân chim sáo
Đang vui cười sao bỗng bặt im ngay
Để đưòng về sao nhiều lá me bay
Tà áo trắng như là bao cánh bướm

Này cô bé mái tóc dài tha thướt
Kẹp bồng bềnh trói buộc mảnh tình si
Đang cười vui sao bỗng chớp hàng mi
Hồn phiêu bạc bỗng thành mây viễn xứ

Này cô nhỏ… sao lại nghiêng vành nón
Để vô tình mây trắng vẩn vơ bay
Giận ai đâu… sao lại lỡ thở dài
Thơ viết mãi vẫn chưa vào cung bậc

Này cô nhỏ… có còn hay hờn dỗi
Tóc buông dài vương sợi nhớ tương tư…

5, Về Ngang Tuổi Học Trò

Tác giả: Thiên Ân 

Thuở ấy , theo em về miền áo trắng
Suối tóc ai vướng nhánh phượng sân trường?
Ôm lặng thầm trêu đùa vài giọt nắng
Mặt trời lên trời chải tóc, soi gương

Thuở ấy , tan trường rảnh rang đếm bước
Đời thi nhân còn khổ ải , đọa đày…
Mê mải ngắm nhìn, thời em xanh mượt
Những con đường , sỏi đá , in dấu hài…

Thuở ấy , thiệt lòng anh hay nhút nhát
Tiếng ve sầu hối hả gọi mùa thi
Lửa phượng cháy trên hàng cây bóng mát
Ngọn gió nào làm rơi lệ rèm mi ?

Thuở ấy, anh thẫn thờ bên hiên vắng
Áo trắng bay , tứ thơ gọt giũa vần …
Nghìn năm sau , dấu hờn trôi phẳng lặng
Phương trời buồn hương thời gian bâng khuâng

Thuở ấy , bây giờ vội xa xôi lắm !
Thời học trò ôm ấp chút tình gieo
Dấu hỏi mở ra , sông dài vô tận???
Cửa trái tim chìa khóa mở eo sèo

6, Chút Tình Đầu

(Đỗ Trung Quân)

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu

Mối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Lá áo người trắng cả giấc ngủ mê
Lá bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại…. mang về.

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…
Mối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.

Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.

7, Vấn Vương Tuổi Học Trò

Tác giả: Thiên Ân

“Quay về kỉ niệm lúc còn học sinh ”
Thuở đôi mắt lặng thinh chưa dám nói
Áo dài thướt tha anh còn tự hỏi
Cánh chim bay mòn mỏi một phương buồn

Tuổi học trò còn in bóng sân trường
Với muôn vấn vương vào mùa phượng cuối
Tiếng ve than , đôi chân non rong ruổi
Mùa thi về nhoi nhói trái tim yêu

Thuở ấy bên nhau dưới bóng đường chiều
Buông e ấp ít nhiều trời xao xuyến
Dòng lưu bút nét chữ vương lưu luyến
Anh còn em câu chuyện của cuộc đời

Tuổi học trò ươm mơ ước đầy vơi
Trang giấy trắng một thời khơi mộng đẹp
Em ở đâu lá thu vàng mở khép
Mùa hạ cuối cùng ai ghép tên ai ?

Anh ngồi đây thoang thoảng bên tai
Thích giọng nói ngắn dài êm ái lạ
Bây giờ dòng đời đoạn đành đôi ngã
Dưới chân trời sỏi đá hóa tình yêu

8, Chợt Nghe Lòng Rộn Rã Sáng Hôm Nay

(Trinhcamle)

Chợt nghe lòng rộn rã sáng hôm nay
Khi ngoài hiên nhành hoa e ấp lá
Tiếng chân trẻ đi đến trường vui lạ
Ba tháng hè ngoảnh lại cũng vừa qua

Ghé cà phê cho phép chút la cà
Nghe thánh thót từng giọt về kỷ niệm
Thời áo trắng mắt vương đầy hoa tím
Vô tư nhìn mưa nắng vẫn thơm tho

Cha mẹ thương yêu dành hết âu lo
Để con trẻ vui ngọt ngào ca hát
Bước con đi tình mẹ cha dào dạt
Chăm chút đợi chờ hạnh phúc nở hoa

Thời gian trôi nhưng không thể nhạt nhòa
Thuở học trò yêu cành cây bờ cỏ
Vẫn nhớ mãi cả phần đời tuổi nhỏ
Nằm an bình phía góc ấm con tim

9, Tuổi Học Trò

Tác giả: Tuyền Linh

Nhìn tấm ảnh, nhớ cái thời…
Nhớ mưa lất phất đầy vơi tuổi buồn
Sân trường chẳng nhuộm màn sương
Mà sao lòng cứ vương vương tơ trời

Đưa tay hứng chút nắng vàng
Nghiêng nghiêng vạt nắng che ngang tóc thề
Mộng về theo tiếng ve reo
Lao xao cánh phượng bay vèo qua song

Ngoái theo một cánh môi cong
Rưng rưng cửa lớp để lòng hắt hiu
Guốc ai gõ nhịp liêu xiêu
Áo bay trắng cổng dài theo mắt tình

Giờ đây nhìn ảnh nhớ mình
Ngu ngơ tuổi mộng mắt xinh môi trầm
Hình như ai nấp trong hồn
Mà nghe xao xuyến mỗi lần hè sang

Chim bay bỏ lại tuổi vàng
Ủ trong cánh phượng võ vàng tháng năm
Mắt xanh cửa lớp mù tăm
Nở trong ký ức nụ mầm hai mươi

10, Áo Trắng Ngày Nao

(Bạch Loan)

Trời thu lãng đãng, dạ buồn vương
Áo trắng ngày nao trắng vỉa đường
Gió thoảng đôi tà khơi ước mộng
Hoa rơi trăm đóa toả thu hương
Bềnh bồng tóc xõa bên khung cửa
Thơ thẩn cây si trước cổng trường
Tuổi ngọc một thời, ơi tuổi ngọc
Xa vời như bóng nhạn trong sương !

11, Tuổi Học Trò

Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên

Nhớ lại ngày xưa, tuổi học trò,
Một thời đến lớp chẳng toan lo.
Áo trắng tung bay cùng bè bạn,
Bao đứa giỡn đùa cười nhỏ to.
Mỗi ngày đến lớp đôi ba bữa,
Về, đi trên đoạn đường quanh co.
Lối nhỏ đi về, đường đầy nắng,
Vẫn giỡn, vẫn đùa, cười nhỏ to.

12, Có Những Nỗi Buồn Tưởng Đã Ngủ Yên

(Sgecstasy)

Có những nỗi buồn tưởng đã ngủ yên
Nhưng cứ thao thức mãi trong tiềm thức
Bài thơ xưa bỏ quên trong kí ức
Phải chăng là nỗi buồn tuổi hai mươi

Có chút ngây thơ trong những tiếng cười
Tình yêu không là suy tính thiệt hơn
Yêu thật nhiều mà vẫn thấy cô đơn
Trang giấy trắng viết đầy tên nỗi nhớ

Có những bài thơ nửa chừng dang dở
Sao vẫn còn ảo vọng tuổi hai mươi
Giữ trong tim giọng nói tiếng ai cười
Như bảo vật là niềm đau chôn giấu

Có những muộn phiền cứ mãi gọi tên
Khi tất cả chỉ còn là trống vắng
Bài thơ xưa của một thời áo trắng
Bây giờ đọc lại thấy mình ngây ngô

13, Tuổi Học Trò

Tác giả: Nguyễn Phong

Tuổi thơ đẹp nhất học trò
Hái hoa,bắt bướm,nhảy cò,bún thun
Thuở xưa có chút thẹn thùng
Tan trường hai đứa cùng chung lối về

Đường mòn kênh sáng bờ đê
Hàng cây rợp bóng,mát trời tháng ba
Nắng vàng trải lối em qua
Nghiêng vành nón lá thuớt tha áo dài

Nhẹ nhàng anh nắm lấy tay
Má em ửng thắm nhạt phai môi hồng
Gió đưa mái tóc em bồng
Quyện mùi hương lạ thơm nồng ngất ngây

Biết bao kĩ niệm nơi này
Mái trường yêu dấu khắc hoài tuổi thơ
Bao nhiêu ngày tháng hửng hờ
Để em phải chịu nỗi chờ đợi mong

Trường xưa khắc bóng tình sâu
Đời nay lẻ bóng tình sầu dở dang.

14, Thời Hoa Đỏ

(Hoài Vũ)

“Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao…”
Câu hát cũ bây giờ em có nhớ?
Câu hát cũ của một thời hoa đỏ
Hay đã quên cái màu sắc diệu kỳ?

Những căn phòng trống vắng cuối mùa thi
Chẳng còn ai ở lại…
Bụi thì cứ dày thêm dày mãi
Kỷ niệm xưa nhện vô ý giăng vào

“Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao…”
Em có còn nhớ một thời hoa đỏ
Hay mặc câu thơ xưa thêm mấy lần dang dở
Câu thơ viết một thời có cả tôi và em

Cơn mưa rào rơi ướt một phía đêm
Cánh buồm xưa có còn đỏ thắm
Bong bóng vỡ rồi thuyền giấy xưa chìm nghỉm
Ai là của thời hoa đỏ ngày xưa
Mỗi khi mùa về, hoa cứ rơi như mưa

15, Tuổi Học Trò

Tác giả: Nguyên Hữu

Tôi yêu lắm tuổi học trò trong sáng
Nón bài thơ duyên dáng đất nước mình
Tà áo dài trắng muốt những dáng xinh
Nụ cười đẹp hồn nhiên nhiều kí ức…

Nét ngây thơ quyện trong lòng rạo rực
Con số mơ những khúc nhạc thanh bình
Con chữ vẽ những bài thơ đượm tình
Thắm phượng đỏ, gửi lời ve, mùa hạ…

16, Một Thời Áo Trắng

(Nguyễn Ngọc)

Thời áo trắng tháng ngày xưa cũ
Mộng trong mơ ấp ủ học đường
Vào thu lá úa dặm trường
Thơ ngây xa thẳm má hường nhạt phai

Còn đâu nữa áo dài ngày trước
Nhặt lá vàng lướt thướt u buồn
Để hồn e ấp mây tuôn
Một thời ngây dại sao luôn nhớ hoài

Nữ sinh hỡi ngồi ngoài sông đó
Chờ đợi ai đến ngỏ lời yêu
Đêm về uớc mộng thật nhiều
Mai vào lớp học còn phiêu chữ tình

Rằng cảm tác qua hình minh hoạ
Thêm vần thơ thành quả bài này
Vài câu song thất tỏ bày
Chung vui bạn hữu sáng ngày bên nhau

Thế giới ảo trước sau như một
Mối chân tình thắt cột tim yêu
Mộng về thơ tả đôi điều
Hình thơ gói trọn phiêu diêu uớc nguyền…

Thời thơ dại trinh nguyên dáng ngọc
Biết bao là lửa bốc mộng mơ
Bây giờ xưa cũ xa mờ
Nỗi niềm ký ức vào thơ nhớ về…

17, Tình Yêu Tuổi Học Trò

Tác giả: Bùi Nguyên Phong

Cảnh cũ, người xưa… Kỷ niệm bay
Cao cao dáng lụa, bóng dương gầy.
Bâng khuâng guốc mộc rung thềm vắng
Lớp lớp thời gian bụi phủ dày.

Đứng trước trường em biết bao lần
Anh đếm thời gian qua bước chân
Trong tim xao xuyến câu Hoàng Thị
Từng đàn “Ngọ” về áo trắng sân

Gọi “Ngọ” đâu vì em tuổi ngựa
Giữa bầy ngựa trắng hí vang vang.
Ngựa này hẳn là ngựa công chúa
Giọng hí êm như giọng oanh vàng

Em ở Thành xưa hay Phú Vinh?
Xuân Lạc, Xuân Phong, Xương Huân đình?
Phước Hải, Phương Sài hay Xóm Mới?
(Giết người trong mộng… Khoé môi xinh).

Anh Mậu Tuất gặp em Giáp Ngọ.
Nhỏ hơn bốn tuổi vẫn tơ tình
Thiên cang Mậu, Giáp đầy xung khắc.
Nên hết đời… tình vẫn lặng thinh.

Một ngày phượng tíu tít đỏ hoa
Ve kêu não ruột ánh dương tà
Tiếng trống gọi hè nghe giục giã
Sân trường mất hút bóng tiên nga

Tuổi trẻ chóng yêu rồi chóng quên
Kỷ niệm êm đềm một cái tên
Hoàng Thị giờ đây đâu là “Ngọ”
Xuân Lan, Thu Cúc vấn vương tình.

Đất nước tan tành cuộc bễ dâu
Sông Tương ca khúc biệt ly sầu
Dòng đời xô đẩy đường muôn nẻo.
Bèo dạt quê người, bọt vướng đâu?

18, Xa Lắc Mùa Thu

(Trương Nam Hương)

Em không đến mùa thu năm ấy nữa
Em không đến trường cả mùa thu năm sau
Chiếc lá rụng xuống hoàng hôn xẹt lửa
Theo mùa thu tiếc nuối chảy qua cầu
Tháng năm buồn ghềnh thác vực sâu
Câu thơ chở chòng chành tiếng khóc
Tôi uống cạn dòng sông trong vốc tay kí ức
Nghe mùa thu xa lắc ngấm vô lòng
Biết em còn đến lớp với tôi không
Lo phấp phỏng tháng ngày trôi vội vã
Nắng kí thác đời mình trên sắc lá
Mới hiểu mùa thu đánh tráo tuổi xanh rồi
Tôi quá tuổi học trò từ ấy em ơi
Chiều nay trước cổng trường rươm rướm mắt
Chưa kịp nhặt mùa thu vừa chạm đất
Con gái tôi tan lớp giục tôi về.

19, Tình Tuổi Học Trò

Tác giả: Diệu Nguyễn

Phượng ơi nở đỏ góc trời
Gợi Ta ký ức, một thời ngày xưa
Hồn nhiên tóc bím đung đưa
Có người mất ngủ….. biết thừa …. làm lơ….

Biết người ra ngẩn vào ngơ
Ngày vờ không thích, đêm mơ cười thầm…
Bâng khuâng nỗi nhớ tháng năm
Hè về phượng nở…. nhuốm mầm chia tay
Ve kêu ba tháng thật dài…

Ép cành phượng đỏ, chờ ngày gặp nhau
Thư tình viết… chẳng dám trao
Nửa vời câu chữ với bao nỗi niềm
Phượng buồn gợi nhớ nhân thêm

Mối tình trong sáng, tuổi mềm ngày xưa
Thời gian chầm chậm thoi đưa
Bao mùa phượng nở, tình chưa tỏ bày…!

20, Thương Lắm Tuổi Học Trò

Tác giả: Thiên Ân

Tuổi học trò ai chở đã ra khơi ?
Thuở ấy anh thường đeo em không dứt
Trái tim nôn nao rơi vào thao thức
Con đường thơ ta sóng sánh nhau về

Thuở học trò áo dài đẹp mân mê
Bên song cửa mưa bay lòng hồi hộp
Tiếng kẻng reo báo hiệu giờ tan lớp
Đôi hài xinh xinh đạp bóng xuân thì

Thuở học trò sợ sệt vào mùa thi
Trắng đêm ” gạo ” bài , trăng non lấp ló
Thời gian lăn qua những bài toán khó
Ẩn số cuộc đời chìm khuất đó đây

Thuở học trò săn đuổi bóng lá cây
Đôi mắt bồ câu xoe tròn mơ ước
Chiếc cặp một thời com pa , gương lược …
Tình trong veo như nước mát đầu nguồn

Thuở học trò nhút nhát ngẫm mà thương
Trộm nhìn nhau em cũng hơi len lén
Cắn ngón tay non bầu trời e thẹn
Quay lưng, em ngoảnh mặt tự bao giờ ?

Thuở học trò ai chép vội bài thơ ?
Trang lưu bút dòng chữ in kí ức
Em nhổ giò khóe mắt anh vội nhức
Thương nhớ người dưng nét mực phai màu

21, Một Thời Áo Trắng

(Trần Ánh Dương)

Trong buổi chiều nhạt nắng
Nhẹ nhẹ gió heo may
Cuốn trôi từng chiếc lá
Mùa thu trong mắt nai

Em dịu dàng tha thướt
Thời áo trắng mộng mơ
Mắt long lanh trong biếc
Là cả một trời thơ

Lời tỏ tình sao khó
Nói mãi chẳng thành câu
Len lén nhìn sang đó
Vô tình mắt chạm nhau

Một thời ta nhút nhát
Một thời yêu ngu ngơ
Lần đầu tiên say đắm
Lặng buồn đêm bơ vơ…

22, Tạm Biệt Tuổi Học Trò

Tác giả: Đỗ Mạnh

Hãy để tôi, nhìn bạn thêm chút nữa.
Để không quên nhưng kỉ niệm ngày xưa.
Để tôi cười, trước khi rơi nước mắt.
Để lắng nghe câu truyện của tuổi thơ.

Ngày thơ bé, ta ngây ngô vụng dại,
Ngắm cuộc đời đẹp tựa ánh ban mai.
Ta chung vui cùng tụi bạn tụi bè,
Dầm mưa nắng, đâu lo chi ngần ngại.

Khi một chút, trưởng thành hơn trong ta,
Phía sau trời là một dải ngân hà.
Những bỡ ngỡ, cho những người bạn mới.
Khi đã quen, ta coi như người nhà.

Khăn quàng đỏ hồi rách tơi rách tả.
Bánh xe đạp thủ lốp trước lốp sau.
Thuở nhem nhuốc, nướng xúc xích cùng nhau,
Thuở nghịch khăng thằng thủng đầu mẻ trán.

Tuổi thơ ngây trái tim ta thơ dại,
Thương nụ cười cô lớp trưởng tổ bên.
Thứ tình cảm ngây ngô không có tên,
Ta chỉ biết ta yêu từ ngày đó.

Ngân hà kia tính ra cũng lớn đấy,
Nhưng vũ trụ còn rất rất nhiều nơi.
Như tuổi trẻ đâu phải chỉ mấy lời,
Còn cuộc sống còn một chặng đường mới.

Tuổi mười sáu ta sống với nụ cười,
Bên lũ bạn ta thỏa sức rong chơi.
Nhìn lũ bạn ta chẳng muốn nghỉ ngơi,
Bởi một thời trẻ con sao nhanh quá.

Ngày ta trốn những buổi lao động chiều.
Quả bóng rách đôi chân trần thật phiêu.
Buổi đá bóng giữa những ngày nóng rực.
Ta đâu ngại cũng chẳng nghĩ chi nhiều.

Mười hai năm chợt ta thu bé lại,
Bằng kỉ niệm, bằng nụ cười thần tiên.
Người đừng khóc vì tôi luôn ở bên,
Nào có xa nhau đâu mãi mãi.

Sắp xa rồi kí ức tuổi áo trắng,
Xa bục giảng,xa góc bàn thân quen,
Hoa phương nở dưới sân trường đầy nắng.
Những yêu thương gửi trong gió theo mây.

Yêu một người có lẽ cần khoảng khắc.
Vậy cho hỏi tôi cần bao nhiêu đây.
Để yêu thương vương vấn lũ bạn này,
Để tôi nhớ những nụ cười yêu dấu.

Giữ lại đi đừng để nó phai màu,
Những kí ức khi ta còn nhỏ bé.
Hãy giữ lấy tuổi xuân ta còn trẻ.
Để không quên lũ khốn nạn bên ta.

Nào xúc xích, nào bóng bánh đôi bữa.
Xin đưng chào khi chưa thể biệt li.

23, Ai Biết Phượng Xưa Có Nhớ Ve

(Quỳnh Hương)

Từ dạo em vào trường mỗi bữa
Ước mong giờ học kéo triền miên
Say mê anh ngắm làn môi ướt
Quên cả bảng đen bút mực nghiêng
Từ dạo em về bờ tóc nhỏ
Có cây si đứng lặng bên đường
Nghe không em tiếng yêu đang tỏ
Gửi trọn về ai niềm nhớ thương
Từ dạo em về ngang gác hẹp
Anh về tập tễnh ghép vần thơ
Mượn trăng gửi gió lời tình đẹp
Ước vọng mai sau duyên tóc tơ
Đợi chờ bao ngày em vẫn mãi
Xa xăm kỷ niệm một mùa hè
Một thời áo trắng như chùng xuống
Ai biết phượng xưa có nhớ ve ?

24, Ru Em Tuổi Học Trò

Tác giả: Khương Thuỵ Phùng

Tháng 5 về gợi thêm bao nỗi nhớ
Tuổi học trò cứ ngỡ mới hôm qua
Chút vương vấn bồi hồi khi chia xa
Chùm phượng vĩ tiếng ve sầu nức nở

Dòng lưu bút vẫn còn đây trong vở
Ký ức một thời vẫn giữ mãi chưa phai
Tuổi 18 với định hướng tương lại
Mới chớp mắt mấy chục năm rồi nhỉ ?

Tháng 5 về khiến lòng thêm suy nghĩ
Thuở yêu người khờ khạo và ngây thơ
Tình học trò đẹp như một giấc mơ
Mong manh lắm vô tư và trong sáng

Tháng 5 về nhớ từng ngày từng tháng
Bởi mùa thi thèm một giấc ngủ ngon
Tuổi học trò gót chân đỏ như son
Chưa chai sạn bởi dòng đời nghiệt ngã

Tháng 5 về ru em vào mùa hạ
Trắng tinh khôi! Ta nhớ mãi một thời
Xa thật rồi! Nay đã xa thật rồi!
Thoáng ngậm ngùi luyến tiếc những ngày thơ

25, Nhớ Về Tuổi Học Trò

Tác giả: Hoàng Thanh

Sân trường áo trắng thướt tha bay
Ngơ ngẩn nhìn em thật đắm say
Ngày tháng đi rồi không trở lại
Mang theo kỷ niệm tay trong tay
Trăng thu ngày ấy em còn nhớ
Thơm ngát môi nồng đến ngất ngây
E ấp xuân tươi hồn thiếu nữ
Lòng còn lưu luyến áo em bay

26, Điều Còn Lại

(Đường Hải Yến)

Bông phượng đỏ cuối cùng sót lại giữa mùa thu
Chiều như thế vô tình đi qua ngõ
Chú dế cứ gào lên, không thấy mình bé nhỏ
Chẳng biết khiêm nhường, đành chịu lỗi cùng em.

Mùa hạ nào có thể biết hờn ghen
Khi ta ném yêu thương lên vầng trăng thu ấy
Gió như em, cứ kiêu kỳ quá vậy
Thu đốt cháy mình không thắp nổi lá bàng đêm.

Chẳng trách nổi heo may cơn bão cứ tần ngần
Để trên phố mưa sững sờ bật khóc
Em ngược phía tiếng trống trường tan học
Ước chạy kịp thu về, ta nhận lỗi cùng em.

Hạ rách tươm như bài kiểm tra điểm xấu rải lên thềm
Ta còn có gì hơn ngoài trang thư cho đi là mất
Hãy tin đi em, có điều không có thật:
Thu cứ đợi chờ nên hạ mãi đi xa…

27, Nhớ Tuổi Học Trò

Tác giả: Hoàng Ngọc Đông

Cành phượng em trao

Trao ta một cánh phượng hồng
Em như trao cả mộng lòng hoa niên
Chiều đi-đời xuống ưu phiền
Ta xin một tuổi -bình-yên-học-trò

Nhớ trường

Xa cách trường xưa nhớ bạn bè
Những chiều thu cũ nắng vàng hoe
Bên hành lang lớp -dư vang mãi
Tiếng guốc người xưa-thoảng vọng về

28, Hoa Trắng

(L)

Áo trắng ngày nào anh ngóng trông
Em ngang góc phố nở hoa lòng
Bồi hồi chờ dáng nhịp chân sáo
Dào dạt hương thơm chớm nụ hồng
Em, đóa hoa xinh nhẹ gió hôn
Lúm duyên đôi má hút sâu tròn
Bờ vai e thẹn nghiêng vành nón
Chân bước khẽ khàng dáng thỏ con
Áo trắng ngày nay gợi nhớ thời
Mơ tình duyên ước mộng chung đôi
Nắng mai quấn quít đôi tà áo
Gió nhẹ vờn lay đùa cánh môi
Thấm thoát bao mùa thu lá bay
Xa vời góc phố, nhớ vòng tay
Tình thời áo trắng luôn vương vấn
Còn lại dư âm chút mật say
(L)

29, Ngày Xưa Nhớ Tuổi Học Trò

Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn

Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cuời trong mắt mà sao ngượng ngùng .

Sau em,tôi cũng ngập ngừng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại,ngại rồi không …trao !

Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa …

30, Hoài Nhớ

(Hoa Quỳnh)

Mười năm xa vắng mười năm đợi
Mỏi mòn tựa cửa ai ngóng trông
Chẳng biết khi nào anh trở lại
Cây khế bao lần đã trổ bông

Mười năm nước vẫn xuôi dòng chảy
Lục bình lơ lửng mãi trên sông
Mẹ già mong mỏi ngày thêm yếu
Chữ hiếu đành thôi em lấy chồng

Bỏ lại sau lưng thời áo trắng
Đôi tà khép lại tuổi ngây thơ
Thuyền hoa rời bến buồn xa vắng
Dõi nắng đồi tây lòng thẫn thờ

Mười năm vẫn triền con dốc nhỏ
Nhìn hoa tím nở nhớ khôn nguôi
Ép cánh mimosa vào trang vở
Một thoáng hương xưa những ngậm ngùi

31, Mùa Hè Và Tuổi Học Trò

Tác giả: Nguyên Hữu

Hoa phượng nở đỏ rực bầu trời
Trên vòm cây ve kêu ồn ã
Chẳng thành bài… – và mùa hạ
Giấu gì nữa… – sao mang những chia ly…

Công viên nơi có buổi chia tay
Ai ngồi khóc… – chiều rơi giọt nắng
Ghế đá cũng buồn tôi thấy mắt cay cay
Hè vẫn đến – ve vẫn kêu – hoa phượng đỏ…

Ngày hôm nay chúng tôi về thăm lại
Mái trường xưa một thủa vui buồn
Thăm thầy cô với bao kỉ niệm
Người dẫn đường đưa lối bước chúng tôi…

Kìa phượng nở, sao hè chưa đến
Ve chưa dậy, có thấy kêu đâu mà
Và nắng cũng có đâu gay gắt
Hè đến rồi hay hè chưa đến?

Tôi tự hỏi lòng nôn nao chờ đợi
Hè không đến ôi chuyện lạ đời
Hè đến trễ? – tại sao không thể
Vì hè thương tuổi học trò đó thôi.

Rồi hè về – ngập sân trường – hè đấy
Hoa phượng đỏ – rực cháy nắng vàng
Ve cũng dậy râm ran trên vòm lá
Tim lại cồn cào với tuổi học trò chia ly…

32, Áo Trắng Ngày Xưa

(Minh Tường)

Đêm vắng lang thang tìm ký ức
Phố buồn trở giấc thức cùng ai
Gõ tên trường cũ tôi tìm kiếm
Chút kỷ niệm buồn dẫu đã phai

Trường cũ hiện về trên cửa sổ
Phượng hồng, áo trắng vẫn đầy sân
Bóng ai thấp thoáng như thầy cũ
Nỗi nhớ ngày xưa bỗng thật gần

Mái tóc của thầy giờ đã bạc
Sợi còn, sợi mất, sợi cô đơn
Ngày tôi rời lớp thầy còn trẻ
Giờ bóng thầy đang ở cuối đường

Gió đã theo về tận chốn xa
Thời gian phong kín tháng năm qua
Mái trường rêu phủ màu hoang phế
Tôi biết tìm đâu tuổi ngọc ngà..?

Áo trắng còn thương tuổi học trò
Đường xưa in dấu vết ngây thơ
Bao năm xa cách còn chưa nhạt
Màu áo vương đầy tuổi mộng mơ.
(Minh Tường)

33, Mãi Mãi Tuổi Học Trò

Tác giả: Xóm Đồng

Anh sẽ làm thơ nhiều, nhiều hơn nữa
Gởi cho em thuở trước chẳng nói gì
Mai mốt già còn nhớ một cây si
Bên gốc phượng vĩ, mắt mi rối rắm

Anh làm thơ về chuỗi ngày ấm áp
Chân bước tung tăng cắp sách đến trường
Thể dục giữa giờ khoe dáng toả hương
Nhìn sửng sờ làm chán chường tiết học

Anh viết cho đến lúc già bạc tóc
Cũng không nguôi kỷ niệm thuở học trò
Mượn vở kẹp chung, có đọc chi mô
Chỉ cái cớ, cái bất ngờ vương vấng

Anh sẽ viết, viết bài ca bất tận
Khúc giao hoà trinh trắng, chất thơ ngây
Bè bạn thân thương ơn nghĩa cô thầy
Con đường cũ gió lay tà áo mới

Mỗi câu thơ, kỷ niệm xa vời vợi
Bỗng quay về bên gối ấp mùa ve
Gợi nhớ trong ta, gởi gắm mùa hè
Lời ngớ ngẩn, nghe mà yêu biết mấy

Bao nhiêu năm, học trò đẹp là vậy
Muốn nghiền ngẫm, ngược quá khứ vụn vờ
Nhặt nhạnh xuân xanh, lượm lặc ước mơ
Ôi áo trắng bao giờ quay trở lại!

34, Ký Ức Tuổi Học Trò

Tác giả: Hồng Dương

Xa lấp ló vừng hồng nắng tỏa
Lóng lánh xuyên soi xóa bóng mờ
Làn sương buông nhẹ hững hờ
Có cô thiếu nữ đang chờ đợi ai…

Áo dài trắng nghiêng vai chiếc cặp
Nón bài thơ như sắp buông lơi
Môi hồng mắt biếc gọi mời
Bình minh ló dạng rã rời khẽ rung

Trời nắng nhẹ hoa bung khe khẽ
Gió nhẹ lay hường khẽ tỏa hương
Sớm nay lắng đọng hơi sương
Trời trong leo lẽo thoáng vương bướm vàng

Hồn trống vắng hay đang vời vợi
Bóng dáng ai đứng đợi nhớ nhung
Lòng buồn đôi chút mông lung
Bóng cô thiếu nữ lạnh lùng khuất xa…

35, Kỷ Niệm Tuổi Học Trò

Tác giả: Hiếu Mobile

Xin gửi lại trường những kỉ niệm về nhau
Tuổi bé thơ ơi, ta gửi người ở lại
Mắt đong đầy nắng , con tim khoắc khoải
Thổn thức nghẹn ngào thôi nhé trường ơi

36, Kỉ Niệm Tuổi Học Trò

Tác giả: Nam Tường

Ba năm thấm thoát trôi qua
Bạn bè nay đã chia xa mất rồi
Mai này mỗi đứa mỗi nơi
Cuối năm nước mắt thay lời yêu thương
Còn đây một chút vấn vương
Phượng ơi ! Sao nỡ gợi buồn trong ta
Ngày sau nếu lỡ cách xa
Tình kia hỏi có đậm đà như xưa?

37, Hoài Niệm Tuổi Học Trò

Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Tháng năm phượng đón ve về
Ngẩn ngơ một thoáng trường quê năm nào
Một thời áo trắng thanh tao
Một thời thơ mộng đã vào thi ca
Tháng năm phượng đỏ nở hoa
Tháng năm mình đã chia xa mái trường
Bạn xưa lớp cũ yêu thương
Bây giờ mỗi đứa mỗi phương xa vời
Dù có đi bốn phương trời
Vẫn luôn ghi nhớ một thời học sinh
Thầy cô thắm nghĩa thắm tình
Đi đâu cũng nhớ trường mình ngày xưa..
Một nhành hoa phượng đong đưa
Còn đây ký ức vẫn chưa xa rời./.

38, Gửi Tuổi Học Trò

Tác giả: TÙY PHONG

Phượng hồng nhen chút tình yêu
Nắng vương vạt tóc se chiều tháng Năm
Ngày mai xa tuổi trăng rằm
Một thời cánh phượng
Xa xăm mất rồi
Rồi đây mỗi đứa mỗi nơi
Có còn ai nhớ cái thời mộng mơ
Xa rồi cánh phượng chiều xưa
Gió mây man mác hững hờ mà thôi…

39, Giọt Nắng (Tình Yêu Tuổi Học Trò)

Tác giả: Nguyễn Hoàng Long (Long Vinc)

Bỗng nhận ra tia nắng
Chiếu qua kẽ lá vàng
Ánh lên tâm hồn tôi
Sự oi nồng gay gắt

Ôi giọt nắng – tình hạ
Giữa bầu trời thênh thang
Ôi giọt nắng, giọt nắng
Một giọt nắng đậu trên môi em cười
Một giọt nắng lãng mạn và dễ thương
Một giọt nắng làm tim tôi chới với …

Giữa bầu trời về hạ
Giọt nắng kia thảnh thơi
Từng giọt nắng lung linh
Chiếu xuyên qua kẽ lá

Ôi giọt nắng giọt nắng
Trải qua những tháng ngày
Liệu giọt nắng có vơi
Liệu tình hạ vụt tắt ?…
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã tắt dần tiếng xuân
Ôi tình hạ nồng nàn
Giọt nắng vàng mơ mộng
Chiếu xuyên qua kẽ lá …

Ôi giọt nắng chỉ tim tôi mới hiểu
Một giọt nắng dành riêng tuổi học trò
Một giọt nắng chứa đầy những khát vọng
Một giọt nắng nâng hồn tôi bay lên…

40, Giấc Mơ Tuổi Học Trò

Tác giả: Thiên Ân

Ngày em đi học , gieo thương
Ơi ngôi trường , ơi ngôi trường , thềm rêu !
Trộm nhìn đôi mắt trong veo
Ấy là anh lại thèm yêu mất rồi !

Áo dài đậm nét tinh khôi
Đôi chân bé bỏng muôn nơi dấu mòn
Dỗi hờn như thể trẻ con
Nắng phai phôi nắng , héo hon …lá sầu

Chiều chiều bóng ngã chìm sâu
Trái tim rạo rực sắc màu đổi ngôi
Đứng ngồi nóng chỗ đứng ngồi
Khóc than sỏi đá cút côi mịt mờ

Ngày ngày tan học đợi chờ
Bên đời ríu rít phút giờ đợi nhau
Thoáng hương mái tóc ngọt ngào
Đôi môi run rẩy nôn nao vỗ về

Đưa anh vào cõi đam mê
Áo dài kín hở vân vê se lòng
Con thuyền kiến thức sang sông
Con đường phía trước bụi hồng vờn bay

Chia tay thềm nắng chia tay
Chợt nghe ai hát , ca bài tiễn đưa ?
Bốn mùa bèo bọt gió mưa
Em trôi bến lạ lá thưa thớt vàng

41, Chào Tuổi Học Trò

Tác giả: Thuận Hữu

Thôi chào tuổi sinh viên, thôi tạm biệt mái trường
Anh đã ra đi không có quyền trở lại
Bằng lăng ơi, tím chi mà tím mãi
Mùa hoa buồn ở lại nhé, tôi đi…
Cổng trường khép sau lưng, uể oải, nặng nề
Như khép lại cái thời đầy mơ tưởng
Ngoái nhìn bạn gặp mắt buồn như khóc
Bài thơ viết dở chừng đã bỗng hóa già nua
Nửa đầu bài thơ viết khi tuổi học trò
Viết cho hết những gì tươi trẻ nhất
Nửa sau bài thơ viết khi cổng trường đã khép
Anh bước vào đời, chấm hết – những vô tư
Bạn bè anh đi khắp các miền xa
Ai cũng hiểu chia lìa nhưng không nói
Thằng bạn trẻ ngây thơ thành sĩ quan quân đội
Nó vẫn khóc vô tâm như buổi mới vào trường
Còn đứa bạn kia mơ thành một thi nhân
Lận đận mãi mà chẳng tìm ra việc
Sinhviên là mơ, cuộc đời là thực
(Thằng bạn cười chua chát nói cùng anh)
Thôi chào những đêm khuya chong mắt với ngọn đèn
Chào những mùa thi cãi nhau vì chuyện vặt
Chào cô gái anh thương mà chưa lần hò hẹn
Đành xa nhau thôi trong nỗi thẫn thờ
Đã muộn mất rồi, ôi cái thuở vô tư
Chào tất cả, đừng trách nhau gì cả
Bằng lăng ơi, tím chi mà tím quá
Hàng liễu buồn ở lại nhé, tôi đi…

 

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây