Thơ Về Hoa Sen – Chùm Thơ Về Hoa Sen Hay Và Đẹp Nhất

0
559

Từ ngàn xưa, hoa sen đã được xem là biểu tượng thiêng liêng đối với các tôn giáo, vì nó là một loài hoa tượng trưng cho vũ trụ hữu hình và vô hình, tượng trưng cho sức sáng tạo vật chất và tinh thần của vạn vật. Nhìn những cánh hoa sen lay động trước nắng mai, màu trắng của nó mang đến cho con người ta sự nhẹ nhàng, thanh thoát cùng với dáng vẻ khoan thai và bình yên đến lạ. Đến những mùa trăng, ánh sáng lung linh của mảnh nguyệt vàng lại càng tô điểm thêm cho hoa sen một vẻ đẹp đầy an lạc giữa muôn ngàn vì sao lấp lánh. Những cánh hoa mỏng manh phảng phất mùi hương dìu dịu, nhẹ nhàng, kéo hồn người vào chốn an yên, dẫu xung quanh là đêm tối mịt mờ và sâu thẳm…

Hoa Sen

Hoa sen tuy mọc ở nơi bùn đất nhưng lại tinh khiết đến lạ lùng, sớm sớm, từng cánh hoa vẫn ngước đầu về phía nắng bình mình, vẫn tỏa hương thơm dạt dào không chút tanh hôi bùn đất. Cũng từ đó, hoa sen đã trở thành thi hứng của không biết bao nhiêu tâm hồn nhà thơ Việt. Hôm nay, Blog Chùm Thơ mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những bài thơ về hoa sen rất hay và đẹp:

1, Ca Dao Hay Về Hoa Sen

1.

Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh, bông trắng lại chen nhuỵ vàng
Nhuỵ vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
(Ca dao Việt Nam)

2.

Thân chị như cánh hoa sen,
Chúng em như bèo bọt chẳng chen được vào.
Lạy trời cho cả mưa rào,
Cho sấm, cho chớp, cho bão to gió lớn,
Cho sen chìm xuống, bèo trèo lên trên!
(Ca dao Việt Nam)

3.

Hoa sen mọc bãi cát lầm
Tuy rằng lấm láp vẫn mầm hoa sen
Thài lài mọc cạnh bờ sông
Tuy rằng xanh tốt vẫn tông thài lài
(Ca dao Việt Nam)

2, Áo Dài – Hoa Sen

Tác giả: Nguyên Hữu

Nắng
Vàng chiếc lá
Một chiều lạ bên hồ
Sen bung nở loã lồ sắc hoa…

Đóa
Hoa sen mới
Vẫn chờ đợi tay em
Đem về nhé, đẹp thêm căn phòng…

Vọng
Trong nét cổ
Mang nỗi khổ cho ai
Yêu thật đấy áo dài – hoa sen…

3, Hoa Sen

(Vũ Hoàng Chương)

Kiều trang phơi phới gót thanh tao
Đưa đón thời duyên mặc lý đào
Nhụy một khuôn vàng gương náu bụi
Cánh ba tầng ngọc tháp vươn cao
Lòng kia vẫn thẳng dù vương vít
Hương ấy càng xa lại ngạt ngào
Biết mặt gió xuân từ mấy độ
Mà hoa quân tử ý chưa trao

4, Hoa Sen

Tác giả: Đăng Lộc

Diễm lệ đâu bằng những đóa sen
Đà vươn mãnh liệt trước chua phèn
Bình minh núi thẳm nâng đài dậy
Tiên cảnh mây hồng đón sắc chen
Khiết bạch thanh cao nào ngại khó
Chân như bổn tánh chẳng lo hèn
Duyên phần lạc lối trong phàm tục
Để mãi cho đời quyến luyến khen.

5, Sen Trắng

(Xuân Hoàng)

Không thấy người hái sen
Chèo thuyền trong nắng sớm
Đầy một hào sen trắng
Thơm nức buổi chiều êm

Tôi về thành phố cổ
Sau nhiều ngày cách xa
Gặp mùa sen trắng nở
Trong hương hè hôm qua

Phải người không hở Huế?
Đất ấy và hoa này
Dẫu chưa lời tâm sự
Đã nghe vần thơ say

Nhà ai bên thành nội?
Muốn sang phải qua hào
Băng ngang mùa sen trắng
Gặp một trời thanh cao

Sen đi vào chiêm bao
Trắng tinh chiều hương lạ
Đất cố đô, mùa hạ
Sông hoá làn nhung rêu

6, Hoa Sen

Tác giả: Dương Thế Quang TNXP

nếu ai có hỏi loài hoa nào đẹp nhất
tôi sẽ trả lời đẹp nhất đoá hoa sen
không khoe sắc như loa kèn, phượng vĩ
cũng chẳng quý phái như dạ lý, hải đường

hoa sen sống đơn giản giữa đời thường
trong ao nước bên đường làng quê êm ả
mặc dòng đời luôn quay cuồng hối hả
chốn bùn lầy hiên ngang dáng đứng một loài hoa

nếu ai hỏi hoa gì tinh khiết thanh cao
tôi sẽ trả lời không loài nào sánh với hồng sen
từ chốn bùn đen dân giả thấp hèn
vươn mình tươi thắm đoá hồng toả hương

toà sen Phật ngự chốn thiền đường
trụ ngôi Tam bảo ngàn đời bất ly
hoa sen hoa của trí huệ từ bi
vị chúng sinh hoạn nạn độ đời trầm mê

nếu ai hỏi hoa nào đáng yêu nhất trên đời
tôi sẽ trả lời yêu nhất đoá ngọc sen
tên Mẹ hiền là tên loài sen ấy
nên tôi yêu hoa ấy suốt cuộc đời này

thấy hoa lòng bồi hồi đầy thương nhớ
còn vẳng bên tai lời người dạy thuở còn thơ
nghèo mà sạch tâm hồn không được nhuốc nhơ
như hoa sen giữa bùn luôn hương thơm toả ngát

7, Buổi Sáng Hôm Nay

(Huy Cận)

Anh tặng em buổi sáng hôm nay
Có hoa sen nở hồ Tây trắng hồng
Tặng em trời mát như sông
Trong veo chảy giữa hai dòng cây xanh

Anh tặng em buổi sáng lòng anh
Có mây có nước có cành có hoa
Có mình và lại có ta
Trong hương sen ngát nở xoà lòng sen

Anh tặng em cả những ưu phiền
Trong câu hát cũ nghe bên chợ cầu
Còn hằn trong chữ trong câu
Nỗi đau ngày trước cày sâu mặt người

Anh tặng em buổi sáng mai đời
Bước chân quen thuộc, tiếng người lại qua
Mây phồng buồm bạc xa xa
Ngày lên gió mới, lòng ta tặng mình.

8, Hoa Sen

Tác giả: Vũ Đình Phận

Mỗi năm vào tiết thu sang
Bâng khuâng tôi thấy sen tàn trong ao
Rã rời cánh mỏng thanh tao
Nhẹ rơi theo những rì rào heo may
Lá xanh tàn héo mỗi ngày
Tong teo mấy cọng hao gầy sót xa…

Ai người say đắm hương hoa,
Thu sang tình có mặn mà nữa không?

Một đời gạn đục khơi trong
Dẫu lìa ngó ý tơ lòng còn vương
Nhụy vàng thanh khiết đưa hương
Tả tơi cánh thắm, chiều sương hạ tàn

Lá xanh bông trắng nhị vàng
Sen ơi! Trải mấy đoạn tràng sầu đau!
Sống cùng tù đọng bùn sâu…
Gần bùn mà vẫn thanh cao rạng ngời

Thu – đông luân chuyển đất trời
Hạ về sen lại ngời ngời sắc hương!

9, Hoa Sen Nở Trước Nhất Ở Đầm

(Tản Đà)

Trong đầm gì lại đẹp hơn sen
Một đoá kìa kìa nở trước tiên
Mặt nước, chân giời, thân gái lạ
Đài xanh, cánh trắng, nhị vàng chen
Xôn xao bay rồi đàn con bướm
Đủng đỉnh bơi xa một chiếc thuyền
Đã trót hở hang khôn khép lại
Lại còn e nỗi chị em ghen

10, Hoa Sen

Tác giả: Nguyễn Tâm

Mảnh khảnh thân em ở dưới ao
Khi thì áo trắng lúc hồng đào
Bên trong màu yếm vàng hanh nắng
Váy rộng xòe xanh gió lao xao
Xuân đến bao cô khoe sắc thắm
Hè về một bóng em đổi trao
Thanh tao bùn nước không nhơ bẩn
Thuần khiết hương thơm nhẹ ngọt ngào !

11, Vịnh Sen Hồ Hoàn Kiếm

(Tản Đà)

Hồ Gươm sen mới ra hoa
Cả hương cả sắc ai là không chơi
Sen tàn lá rách tả tơi
Quanh hồ lai vãng, ai người tiếc thương
Nước hồ sen đứng soi gương
Còn đâu là sắc là hương với đời
Tủi thân sen lại giận giời
Cho chi hương sắc cho người trọng khinh

12, Hoa Sen

Tác giả: Dương Lam

Trong đầm gì đẹp đẽ bằng sen,
Giữa chốn bùn nhơ chẳng phải hèn.
Ngan ngát hương trời khoe aó thắm,
Diụ dàng sắc nước vượt bùn đen.
Nam mô biển lớn thuyền qua bến,
Tịnh độ sông sâu rọi ánh đèn.
Bát nhã đưa người rời bể khổ,
Sen vàng rực rỡ Phật ngời khen.

13, Sen Trắng

(Nguyên Đỗ)

Nụ sen trinh trắng đoan trang
Như còn e thẹn nắng vàng bình minh
Nụ sen tình của đôi mình
Bao giờ nở rộ hồ xinh rạng ngời

Nhụy vàng hoa trắng chơi vơi
Chút hồng trang điểm hương trời ý thơ
Anh về dệt những mộng mơ
Em về đan ước thêu tơ tình hồng

Nụ hoa sen trắng trinh trong
Tình em bền thắm cõi lòng thanh thanh
Lòng vàng ngọc, mộng mơ xanh
Một mai nắng tỏa mộng lành đơm hoa

Mùa sen nở rộ ngàn hoa
Hồn thơ nắng mộng chan hòa dáng thơ
Vâng em chín cả mùa mơ
Hồn anh chan chứa đường tơ sen tình

14, Hoa Sen

Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Chỉ đợi hạ về chẳng thích đông
Búp non phơn phớt trắng pha hồng
Ao bùn chửa vướng mùi trần tục
Cửa Phật chớ phiền chuyện sắc không
Vẹn chữ thanh cao làn gió nội
Tròn câu tiết hạnh vị hương đồng
Ngàn năm nức tiếng trong trời đất
Tinh khiết danh lừng đệ nhất bông

15, Hoa Sen

(Phan Bội Châu)

Một vùng kim bích giữa hồ đầm,
Thần múa, tiên cười trước gió nam.
Tròn lửng bóng in trăng đáy nước,
Hồng tươi sắc khiếp ráng chiều hôm.
Trên tay Phật Thích càng thêm thánh,
Dưới gót Phan Thi chẳng kể phàm.
Quân tử hay hoa ai biết chẳng,
Ngàn thu ruột đắng với lòng thơm.

16, An Nhiên

(Sương Anh)

Long lanh những giọt sương mai
Màu trong tinh khiết trên đài hoa sen
Nắng hiền bước tới làm quen
Gió lay động nhẹ thành khoen chuỗi vòng

Ngẩn ngơ trước cảnh mênh mông
Hư hư thực thực…thấy lòng an nhiên
Trời mây cảnh sắc êm hiền
Hồn như thoát tục về miền hư vô

Quên đi ngoại cảnh xô bồ
Tâm linh nếm vị Cam Lồ Mẹ ban
Bước kinh hành rất nhẹ nhàng
Thân Tâm vút tận mây ngàn non tiên

17, Hoa Sen Trắng

Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Bốn mùa dẫu sống chốn bùn nhơ
Khí chất thanh cao vẫn chẳng mờ
Cánh trắng tinh khôi màu bạch tuyết
Nhụy vàng óng ả sắc hoàng tơ
Giác tâm phổ độ bên chân Phật
Ngộ tính thăng hoa giữa điện thờ
Phẩm hạnh bồ đề chân thiện mỹ
Cõi đời thoát tục vạn người mơ

18, Hoa Sen

(Tú)

Vươn mình tươi thắm đóa hồng sen
Dẫu chịu bùn tanh chẳng lụy hèn
Sống cõi vàng thau đầy cặn bã
Nhưng lòng trắng bạch khó nhơ đen
Mang màu quyến rũ nơi đầm nước
Giữ nét uy nghiêm dưới tháp đèn
Nắng đội mưa dầm thân ngạo nghễ
Hương lồng theo gió tiếng đời khen

19, Hoa Sen Trên Lửa

Tác giả: Sông Lam

Trần ai bão táp lại giông vùi
Giữ dạ trong ngời để sống vui
Dẫu kẻ chùn tâm nào chịu tiến
Mà ta vững chí chẳng mong lùi
Răn rèn chúng nạn là răn mỗ
Cứu dạy dân hiền cũng cứu bui
Ở cõi ta bà nhưng hướng Phật
Hồng liên tỏa ngát vị thơm bùi.

20, Lục Bát Bông Sen

(Nguyễn Thánh Ngã)

Chưa thò tay hái bông sen
Bàn chân đã dẵm bùn đen bóng mình
Chưa thò tay mở lời kinh
Đã nghe muôn điệu thất tình lênh loang

Giật mình cá đớp hồ hoang
Làm lăn sương khỏi nhị vàng long lanh
Đáy trời một mảnh vải xanh
Gói đôi cò trắng vào hanh hảnh mùa

Chẳng so sen nở ao chùa
Hồ hoang xòe lá chú cua ngồi thiền
Mặc cho gió động xanh nghiêng
Búp sen vẫn sợi nắng xuyên đáy trời

Thế mà ta đã một đời
Cơm no áo ấm làm người phồn hoa
Chắp tay lục bát Di Đà
Lạy sen chúm chím ngậm tà dương xiêu…

21, Mong Như Hoa Sen Trắng

Tác giả: Người Lính

Bước chân đi giữa cuộc đời
Bụi trần bám lấy cả người còn đâu
Sân si sướng khổ vui sầu
Tiểu nhân, quân tử… sắc màu nhá nhem

Đêm nằm lạc giữa rừng sen
Mới hay tay sợ lấm lem bụi, bùn
Ngồi lần tràng hạt run run
Mong như sen trắng đồng bưng diệu kỳ

Vui sầu sướng khổ sá chi
Đường dài lắm bụi vẫn đi đến cùng
Sen thơm dẫu đứng giữa bùn
Người gieo hạt chớ ngại ngùng mùa sau

Tiếng gà đẩy giấc chiêm bao
Ngoài đầm gió lộng gửi vào mùi hương
Đường đời một nắng, hai sương
Mong như sen trắng hướng dương rạng ngời…

22, Hoa Sen

(Liên Hương)

Kính Phật xây đài trọn ý sen
Bùn nhơ nước đục lánh tâm hèn
Tơ hồng lúc chết còn vương ngó
nhuỵ thắm sinh thời chẳng nhuốm đen
Nắng gội lòng trong sâu tựa bể
Mưa chan dạ thảo sáng hơn đèn
Không màng sân hận dòng đen bạc
Mãi ngát hương thầm nức tiếng khen

23, Nguyện Như Là Hoa Sen

Tác giả: Tịnh Nguyệt Vân

Nguyện như là hoa sen
muôn thuở vẫn vươn lên
để thường giúp muôn lòai
luôn sống tròn rộng thênh.

Nguyện như là hoa mai
muôn thuở vẫn tự tại
để thường giúp muôn lòai
luôn sống tròn vô ngại.

Nguyện như là hoa cúc
muôn thuở vẫn tri túc
để thường giúp muôn lòai
sống tuyệt vời như Bụt (Buddha).

Nguyện bao công đức lành
thường giúp bao chúng sanh
luôn sống tròn tươi mát
trong Nguồn sống cao thanh…

24, Hoa Sen

(Nguyễn Tâm)

Mảnh khảnh thân em ở dưới ao
Khi thì áo trắng lúc hồng đào
Bên trong màu yếm vàng hanh nắng
Váy rộng xòe xanh gió lao xao
Xuân đến bao cô khoe sắc thắm
Hè về một bóng em đổi trao
Thanh tao bùn nước không nhơ bẩn
Thuần khiết hương thơm nhẹ ngọt ngào !

25, Vịnh Hoa Sen

Tác giả: Chu Hà

Nguyện hiến châu thân giải bụi hồng *
Ta bà thế giới giữ tâm trong
Sắc không khoe sắc dù xuân ấm
Hương thỏang mùi hương dẫu hạ nồng
Kính Phật xây đài đâu kể đức
Thương người ghép nhụy chẳng khoe công
Danh vang quân tử đời xưng tụng
Tế đạo phò nguy trọn hết lòng

26, Bông Hoa Sen

(Trần Tuấn Khải)

Hồ rộng mênh mông sóng dạt dào
Một mình riêng chiếm thú tiêu dao
Hồng bay muôn dặm hương thơm ngát
Sóng vỗ nghìn trùng tiết vẫn cao
Giời đã chiều riêng tây chính trực
Bùn nào nhơ được vẻ thanh tao
Hỏi ai chìm đắm trong hồ biếc
Rẽ nước tung hoa phỏng kiếp nào?

27, Với Mùa Hoa Sen

Tác giả: Thiên Ân

Hoa sen tên khác LIÊN HOA
Là hồn dân tộc đậm đà lòng son
Đền thờ , cung điện nghiêm tôn
Hoa còn thấp thoáng vui buồn , buồn vui

Bùn lầy ôm gói dập vùi
Sạch trong , tinh khiết ngậm ngùi ra khơi
Âu là nét đẹp cuộc đời
QUỐC HOA cao quý đất trời ung dung

Sắc màu cũng lắm thẹn thùng
Xanh , hồng… e ấp thương dùm cho hoa
Trinh nguyên , trang trọng , mặn mà
Thanh cao , dân dã bài ca đeo lòng

Kiên cường , nghị lực , thong dong
Một trời thanh thoát bên dòng dân ca
Vươn vai bóng ngã chiều tà
Mùi hương quyến rũ gần xa , xa gần

Đôi ta nâng túi , sửa khăn
Một vòng hội ngộ ân cần sẻ chia
Mơ màng bên góc trăng khuya
Tia nhìn âu yếm ngày dìa với nhau

Thời gian rảnh rỗi trôi mau
Hoa sen rực rỡ duyên đầu mơn man
Mở toang cánh cửa lòng vàng
Tình yêu đậu xuống thiếp chàng đam mê

28, Hoa Sen Trắng

(Nguyễn Phan Hách)

Em gái nhỏ thơ ngây
Xuống đầm hoa sen tắm
Trắng muốt trong nước xanh
Giữa rừng hoa sen trắng

Em cũng thành bông sen
Trắng ngọc ngà tinh khiết
Cùng mở nhị ngát hương
Giữa trời xanh nước biếc

Thu đến, hoa sen tàn
Nhị vàng rơi lả tả
Đời em, cô gái nhỏ
Có mùa thu không em

29, Yếm Đào Và Hoa Sen

Tác giả: Nguyên Hữu

Trời xanh con nắng vàng hanh
Bóng mây đuổi bắt lanh tranh gió trời
Yếm đào – sen nở bung đời
Ấp ôm dành giật nụ cười em – hoa
Mơn đời chúm nụ gió xoa
Đượm hương chờ tiết múa ca khoe mầu
Tuần hoàn gõ nhịp buông câu
Lượn trên quyện dưới gió bâu yếm đào…

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây